Hắn của bây giờ đã không còn là hắn khi xưa nữa, và cô cũng không còn là một đứa trẻ nữa... Có những điều bắt buộc phải chú ý...
" Cốc! Cốc!"
Đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa,Mạc Yến im lặng đợi...
Trong phòng rất yên ắng, không có bất kì âm thanh gì...
Đợi thêm vài phút,ghé tai trên cánh cửa nghe tiếng động trong phòng...không nghe thấy dù chỉ một chút động tĩnh, đoán rằng Bắc Tân Khởi vẫn đang nghỉ ngơi, đắn đo chút,đưa tay vặn tay nắm cửa.
Cửa không chốt trong,cũng không cần thiết phải khóa trong, thông thường,trên tầng lầu này sẽ không có ai tùy tiện lên, khẽ vặn tay nắm cửa, cửa đã mở ra...
Gian phòng hơi tối, trước khung cửa sổ to lớn, rèm cửa buông lơi, chặn lại nguồn sáng của cả gian phòng.
Chính giữa gian phòng, trên chiếc giường to rộng được thiết kế theo phong cách châu Âu, Bắc Tân Khởi nằm đó, hơi thể đều đặn,căn phòng im lặng nên có thể nghe rõ từng hơi thở của hắn.
Mạc Yến có chút bất ngờ khi mà giờ này vẫn thấy Bắc Tân Khởi nằm ngủ như vậy, cũng thấy thật may mắn khi giờ hắn chưa dậy.
Bê khay thức ăn vào trong phòng,đặt khay thức ăn lên bàn, nhẹ tay nhẹ chân định đi ra ngoài...nhưng lướt nhìn qua tấm rèm che kín khung cửa sổ,bước chân khựng lại.
Phòng quá tối khiến cho con người có cảm giác vô cùng ngột ngạt, ngủ thời gian dài trong môi trường này rất không tốt.
Cô dường như đã quên, tối hôm trước cô thậm chí còn đóng cửa sổ chặt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/2194609/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.