Sáng sớm hôm sau, Phó Thần Thương gõ cửa đem bữa sáng tình yêu đã chuẩn bị cho vợ con tới.
Cô bé Phạn Phạn trịnh trọng bê hộp cơm bảo bối của mình qua như nhận thánh chỉ vậy, sau đó dán lấy Phó Thần Thương muốn anh chải tóc cho bé.
Trong phòng rửa tay, An Cửu vừa giúp Đoàn Đoàn rửa mặt bôi kem dưỡng xong, Phó Thần Thương chải tóc cho Phạn Phạn xong cũng cọ theo tới, "Anh cũng muốn."
An Cửu im lặng lườm anh một cái, "Nhiều tuổi như vậy rồi, da dày thịt béo còn phải bôi cái này làm gì?"
"Vì để lúc em sờ anh xúc cảm tốt hơn một chút." Phó Thần Thương vẻ mặt thành thật trả lời.
Sờ cái đầu anh. . . . . .
Sắc mặt An Cửu đen lại, "Vậy thật là cám ơn anh."
Nhìn anh thật sự cúi người lại gần, không thể làm gì khác hơn là nặn một chút kem dưỡng vào lòng bàn tay xoa đều, sau đó giơ tay lên xoa lên mặt anh.
Lúc này Phó Thần Thương mới hài lòng ngồi dậy, hỏi "Hôm nay muốn đến Hoa Kiến sao?"
"Ừ."
"Không phải nói có thời gian rảnh thì qua xem một chút là được sao? Sao lại phải chuyên cần như vậy?"
"Chăm chỉ có thể bổ sung cho sự kém cỏi." An Cửu liếc anh một cái, anh cho là ai cũng giống anh chắc
"Vậy anh đưa hai con đi học trước, rồi đưa em đến công ty."
An Cửu gãi gãi đầu, "Anh vừa mới xuất viện nhất định có rất nhiều chuyện phải xử lý, hay là thôi. . . . . ."
Phó Thần Thương cắt đứt lời cô nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265896/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.