Editor: Sư Tử Cưỡi Gà
"Em không tin anh, mà có thể tin anh ta? Người chồng nào khi tận mắt thấy em và trưởng bối của mình mập mờ như vậy lại có thể dễ dàng tha thứ chứ......" Vẻ mặt Phó Thần Thương giễu cợt.
An Cửu thờ ơ nhún vai: "Không logic, không logic cũng không nhất định sẽ là sai. Điều này do anh dạy tôi đấy. Hơn nữa, tôi yêu ai tin ai, ai cần anh lo!"
Phó Thần Thương ôm dạ dày.
An Cửu liếc anh một cái, miễn cưỡng dừng công kích, tiếp tục đút cháo.
Kết quả người kia nghiêng đầu sang chỗ khác.
An Cửu cầm chén để bên cạnh, thích ăn hay không thì tùy, cả cô cũng đang đói bụng đây này.
Dù thế nào đi nữa nếu anh thật sự muốn bới móc, mặc kệ cô làm sao, anh cũng có lý do, không cần phải làm anh vui lòng.
Buổi tối cùng ăn cơm với người trong đoàn phim, lo nói chuyện chưa ăn được gì, bận rộn nửa ngày như vậy đã sớm đói đến mức ngực dán vào lưng, An Cửu mang cháo mình mới mua vừa rồi để ăn khuya ra đặt lên khay trà. Điều kiện của phòng bệnh đơn cũng không tệ lắm, có khay trà ghế sa lon đầy đủ, còn có phòng vệ sinh riêng nữa.
Một hộp cơm chiên thịt xông khói cay, hai xiên thịt nướng trà xanh, một phần khoai tây chuối tiêu nướng, một chai nước hoa quả ướp lạnh.
Trông rất ngon, tâm tình An Cửu nhanh chóng tốt hơn.
Vừa mở nắp ra, vị cay hấp dẫn đã lan khắp phòng, mắt An Cửu cũng sáng lên.
Phó Thần Thương còn đang nhăn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265863/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.