An Cửu một đi không trở lại, cuối cùng SS cũng phát hiện mình bị vứt bỏ.
“Làm sao bây giờ?”
“Không vào hang cọp sao bắt được cọp con! May mà tôi đã sớm có chuẩn bị.” Đội trưởng lấy ra một tờ giấy, trong đó có ghi địa chỉ của An Cửu.
“Thật sự muốn hiến thân? Tôi thấy cô ta không phải người phụ nữ có hứng thú với đàn ông đẹp.”
“Một người hiến thân là đủ rồi! Hay là đội trưởng đi đi! Một người đi là đủ.” Thành viên nhỏ nhất trong đội nịnh hót, vừa mới dứt lời bị một cái gõ đầu của đội trưởng.
“Lấy cho tôi ít thuốc mê, một là thành, hai là bại, lúc này lại muốn bỏ chạy? Đừng quên bình thường là người nào gây chuyện nhiều nhất? Cậu dám không đi?”
“Người ta còn nhỏ a, nhất định phải để em đi bán nhan sắc sao, làng giải trí thật đáng sợ!”
“Cút!” Lại bị vỗ thêm một cái, “Tán cô ta còn nhiều hơn so với anh mày mà còn dám giả bộ, hừ!”
--- ----
Bên này An Cửu vừa mới ra khỏi nhà vệ sinh lại bị một người chặn ở trước cửa, cô ngã nhào vào người ta, sau đó người đó vừa đỡ vừa ôm cô vào trong xe.
Từ toilet đến bãi đậu xe chỉ là một khoảng cách nhỏ, nhưng người Phó Thần Thương đã trúng hơn mười cước, cổ tay bị bầm tím không nói, khó khăn lắm mới tránh được một kiếp nhưng vẫn không thoát khỏi móng vuốt của cô.
Dọc đường đi, An Cửu nôn hết ra người anh, cuối cùng mơ màng nằm gối lên chân anh, Phó Thần Thương kéo cô mới yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265854/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.