“Đừng nhúc nhích, đang bị chụp hình…” Anh dán lên môi cô, vẫn không quên có lòng tốt nhắc nhở.
Bởi vì hai tay anh bưng lấy mặt cô, tư thế áp sát mặt lên môi cô, giới truyền thông rất khó chụp được rõ được cô.
Đứng yên? Đứng yên để cho anh mặc sức hôn sao?
Tất nhiên An Cửu không ngồi chờ chết, thân thể không thể động đậy, răng luôn có thể chuyển động, chỉ là hành động của người này luôn linh hoạt xải quyệt, cắn anh thật sao, anh hành động giống như cô chủ động theo đuổi anh, chủ động hôn anh, từ lồng ngực Phó Thần Thương phát ra tiếng cười nhẹ sung sướng, lúc này An Cửu mới kịp phản ứng.
Trên thực tế anh đánh giá rất cao sự tự chủ của mình, cánh môi mềm mại cùng đầu lưỡi mịm màng làm thiếu chút nửa anh điên lên được, An Cửu bị anh mút đếnn run đầu lưỡi, tất cả dũng khí đều bị anh nuốt trọn làm cho cô cảm thấy sợ hãi, chết tiệt, bọn cô đã an bài tốt, ai cần anh hỗ trợ chứ?
Anh nhìn thấu những suy nghĩ trong lòng cô, vẻ mặt bất mãn phẫn nộ thậm chí có vào phần uất ức, “Dùng người đàn ông khác tốt hơn anh sao?”
Đầu gối cô đang được nâng lên cao định thúc vào anh vì những lời này mà đông cứng lại…
Còn nhớ một lần cô ăn cua bị đau bao tử phải vào bệnh viện, Thẩm Hoán đã mua cho cô túi ủ ấm, anh cũng dùng giọng nói như vậy, giống như đang nén giận, ôm cô đặt lên đùi mình, dùng bàn tay to ấm áp áp vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265852/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.