Editor: Puck - Diễn đàn
Sáng ngày hôm sau, An cửu ở dưới nhà trọ của Thẩm Hoán chặn cậu ta lại.
“Cửu…”
Khoảnh khắc khi thấy rõ là An Cửu, miếng bánh mỳ nướng trong miệng Thẩm Hoán rơi xuống đất, chữ “Ca” đó cho dù như thế nào cũng không cắn ra được, cho đến khi An Cửu chủ động chạy tới nhảy lên ôm anh, “Thẩm Hoán, đã lâu không gặp!”
Bây giờ An Cửu ăn mặc rất tùy ý, một thân quần áo ở nhà, tóc dài cột đuôi ngựa ở sau gáy, kể từ sau khi có cục cưng, phong cách trang phục bình thường của cô đều nghiêng về mềm mại nhẹ nhàng, không hề có một chút trang sức dư thừa, đồng hồ đeo tay dây chuyền đều chưa bao giờ mang, chỉ sợ khi ôm cục cưng đồ lung tung trên quần áo sẽ khiến cho hai đứa không thoải mái.
Thẩm Hoán cúi người ôm ngược lại cô, kích động không thôi, “Cửu ca!!! Thật sự là chị! Loli đáng yêu còn chưa tính, đánh chết em cũng không thể tin được chị có thể khống chế được mà về nhà!”
“Làm trò! Cậu cũng có thể cứu mạng sống, tại sao tôi không thể về nhà chứ?”
Thẩm Hoán bật cười, “Ha ha, chỉ giới hạn trong khi nói chuyện chị không nói lời nào. Trở về khi nào? Sao không nói với em một tiếng!”
“Ngày hôm qua! Đây không phải muốn cho cậu một niềm vui bất ngờ sao! Tối hôm qua sau khi về đến thì gọi điện thoại cho cậu, nhưng số điện thoại di động của cậu ngừng hoạt động, gọi điện thoại phòng làm việc cũng không được!” An Cửu ai oán nói.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265847/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.