Editor: miemei
Nhà tổ nhà họ Phó.
Khí hậu Địa Trung Hải của Los Angeles, cho dù đang mùa đông cũng không hề lạnh, nhưng lúc này ở thành phố A là thời điểm lạnh nhất, bây giờ lai bắt đầu có một trận tuyết rơi nhỏ, vừa xuống xe, An Cửu liền lạnh đến run cầm cập, sau khi cơn kích động vừa rồi qua đi, bắt đầu cảm thấy đầu có chút chóng mặt.
Thôi Khiêm Nhân làm hết trách nhiệm cởi áo khoác ngoài phủ lên cho cô, mở ô đi theo sau lưng.
An Cửu nói một tiếng cám ơn, giẫm lên lớp tuyết mỏng đi vào nhà tổ.
Đại khái là do tác dụng của bông tuyết chăng, nơi từng bị cô coi như đầm rồng hang hổ, bao phủ một tầng ấm áp.
An Cửu vừa vào nhà liền có nữ giúp việc đến nhận hành lý của cô, giúp cô cởi áo khoác, cởi giày, thay một đôi dép lê ấm áp, phủ lên ngườ tấm thảm lông được sấy nóng hổi, thoáng chốc ấm áp khoan khoái hẳn lên.
Vừa mới thu xếp xong, liền nhìn thấy ông cụ từ trên cầu thang đi xuống, Phùng Uyển theo sát phía sau, hai người thấy cô đều đầy ý cười.
Mắt An Cửu chợt chua xót, ông cụ đi qua, vẻ mặt nghiêm nghị vỗ vai cô, “Ba đều biết cả rồi, con yên tâm, ba đảm bảo An Bình sẽ không thiếu một cọng lông nào.”
Phùng Uyển ôm cô một cái, “Đúng là con bé ngốc, loại chuyện này cần gì con phải tự mình ra mặt chứ!”
Xem ra hai người đã nhận được tin tức trước tiên rồi, như vậy……
“Hai người tin con ạ?”
Phùng Uyển cười khẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265831/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.