Edit: Nhạn. 
“Nhưng mà, chìa khóa đang ở chỗ của đại ca, tôi không có chìa khóa.” Lục Châu trả lời. 
“Vậy anh đi đi.” Tâm An Cửu như tro tàn. 
“Vậy tôi đi đây, buổi tối tôi cũng sẽ tới đây đưa cơm cho ngài.” 
“Có thể giúp ta mang canh xương tới được không?” 
“Cái này...... Phạm vi thức ăn trong thực đơn của đại ca không cho phéo mang đến.”  Lục Châu khổ sở nói. 
“Vậy anh đi đi.” Tâm An Cửu càng thêm như tro tàn. 
“A đúng rồi, đại ca sợ chị dâu nhàm chán, để tôi đưa cái này cho chị.” 
An Cửu nghe vậy vui vẻ cho là điện thoại di động, kết quả hừ hừ lại là điện tử tự điển âm đ*o. 
----- 
Gần mười hai giờ đêm Phó Thần Thương mới trở về. 
Mở đèn, thấy An Cửu nằm úp sấp trên giường, cơm tối đặt bên cạnh cũng không đụng đến, từ điển điện tử bị đập bể trên mặt đất. 
Phó Thần Thương đi tới: “Tại sao lại không ăn cơm?” 
An Cửu trợn to cặp mắt ửng đỏ gắt gao nhìn anh chằm chằm, một câu cũng không nói. 
“Cảm thấy không thoải mái hả?” 
Phó Thần Thương đưa tay muốn sờ trán của cô, kết quả, vừa mới đến gần, cô đá há to miệng cắn một cái, lqqđ gắt gao dùng sức, rất nhanh máu tươi chảy xuống theo khóe miệng của cô…. 
Phó Thần Thương cau mày, một tay nắm cằm của cô mới rút tay ra được: “Tống An Cửu, em muốn chết hả?” 
Còn tưởng rằng bị nhốt một ngày cô có thể ngoan ngoãn một chút. 
Nước mắt tràn mi, An Cửu nói: “Phó, Thần, Phương! Tôi muốn đi nhà vệ sinh!!!’ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265802/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.