An Cửu cực kỳ bi thương: "Tớ... tớ không muốn nghe cậu gọi tớ là thím Hai!" 
Phó Cảnh Hi: "..." 
"Cái đó..." An Cửu giơ tay lên, yếu ớt nói, "Tớ có thể nói một chuyện không?" 
"Nói." 
"Khụ, Cảnh Hi, vì sao cậu muốn hỏi rõ ràng như thế, cậu hỏi thế, tớ sẽ hiểu lầm." 
"Hiểu lầm cái gì?" Phó Cảnh Hi ngước mắt nhìn cô. 
"Hiểu lầm cậu thích tớ!" An Cửu xấu hổ. 
"Cậu hiểu lầm." Phó Cảnh Hi bình tĩnh nói. 
" ~~o(>_<)o~~..."" 
Một cơn gió lạnh thổi qua, Phó Cảnh Hi cởi áo khoác khoác lên người cô, "Trước kia cậu điên khùng thế nào tớ cũng có thể mặc kệ. Nhưng chuyện lần này, cậu quá ẩu tả." 
Anh Cửu bực bội vò rối tóc theo thói quen, "Tớ biết tớt biết! Tớ biết chuyện này hoang đường! Tớ cũng từng nghĩ đến việc bổ cứu, tớ cố gắng đọc "Luật Hôn Nhân", tớ còn cố ý bày trờ mưu đồ bắt được việc anh ta ngoại tình để chấm dứt trò khôi hài này, nhưng tất cả đều thất bại." 
"Muốn phá bỏ từ việc đó là không thể." Giọng điệu của Phó Cảnh Hi rất khẳng định, dừng một chút rồi nói, "Cũng không phải chỉ có cách làm chú ấy ngoại tình." 
"Ý gì?" 
"Cậu cũng có thể." 
An Cửu trừng mắt nhìn, chỉ vào mình, "Tớ? Tớ có thể ngoại tình với ai chứ!" 
"Tớ." Phó Cảnh Hi đáp. 
"Phụt ---" An Cửu thiếu chút nữa hộc máu đen, liên tục xua tay, "Không được tuyệt đối không được!" 
"Tại sao không được?" Phó Cảnh Hi nhíu mày khó hiểu. 
An Cửu xấu hổ, nhưng giọng nói nghiêm túc, "Bởi vì cậu... cậu là hình ảnh thiên liêng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265759/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.