Editor: Sư Tử Cưỡi Gà
Thời điểm mấu chốt, tiếng chuông cửa cứu cô.
"Tôi đi mở cửa!"
Tống An Cửu như lửa thiêu mông choáng váng chạy đến mở cửa ra, trong nháy mắt thấy gương mặt ngoài cửa đó lại nhanh chóng đóng sầm cửa lại.
Người ngoài cửa đưa một chân ra chặn cửa lại, kết quả là đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng: "Ặc —— chị dâu, chị gả cho anh ấy mới có mấy ngày thôi! Sao làm ra chuyện giống nhau như đúc vậy!"
"Anh đến làm gì?"
Phó Hoa Sênh cười hì hì đẩy một bó hoa Bách Hợp to ra trước mặt cô: "Chị dâu, không phải em đây nghe nói chị bị bệnh sao, cố ý đến đây thăm bệnh. Thuận tiện xin lỗi chuyện lần trước luôn!"
Nói xong lại len lén kề sát tai cô: "Chị dâu, em hiểu chị! Em có thể giúp chị!"
Tống An Cửu bị mùi nước hoa xông vào làm hắt hơi một cái, anh ta hiểu? Người này là em trai ruột của Phó Thần Thương, làm sao có thể đứng chung một chiến tuyến với cô.
"Ma ma, có phải có khách không?" Lúc này, tiểu An Bình đã bu lại.
Em bé gấu này thật sự đã quá nhập vai rồi.
Phó Thần Thương theo sát phía sau.
"Bạt bạt [1], có khách đến, ba phải đi châm trà. Ma ma, nhanh mời khách vào......"
[1] Bạt bạt (lũ trẻ gọi): ba ba
Tiểu An Bình chỉ huy này kia, cả người bận rộn, không hề hay biết ‘khách’ trong miệng bé đã ngổn ngang trong gió hóa đá khi bé hô "Bạt bạt ma ma".
Qua hồi lâu Phó Hoa Sênh mới phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265743/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.