Editor: Đường Thất Công Tử 
Vừa nghe được anh nói đùa mập mờ, tim Lương Giai Giai như bị dao cắt. Người đàn ông hoàn mĩ giống thiên thần như vậy và Tống An Cửu dính líu quan hệ nhất định là vũ nhục với anh. Sau mấy ngày chung sống với nhau, cô ta càng ngày càng kính trọng Phó Thần Thương, cảm thấy không biết anh và những người con trai kia có sức hấp dẫn gấp bao nhiêu lần, hơn nữa, cô ta  có thể cảm giác mình rấ thích Phó Thần Thương. 
"Không vội." Ánh mắt Phó Thần Thương vô tư, từ đầu tới cuối đều đặt trên người Tống An Cửu. Ánh mắt kia khiến Lương Giai Giai hận đến thiếu chút nữa nghiến nát răng. 
Thật ra thì từ khi tiếng chén trà rơi xuống đất anh bắt đầu tirng dậy, nghe được rõ ràng mỗi một câu tranh luận của bọn họ. Từng chữ từng câu đâm vào miệng lòng người, cô gái này từ đầu tới cuối lại chỉ nói hai câu, ngay cả một câu chống lại cũng không có, chỉ có khinh thường. 
Coi thường cô ăn mặc và trang điểm chẳng ra cái gì cả rõ ràng đáy mắt là tuyệt vọng hận ý đâu thương ùn ùn kéo đến, nhưng vẻ mặt không phải sắp khóc, mà là hoàn toàn ngược lại phách lối và kiêu ngạo. 
Cuối cùng cô làm như thế nào? 
Ngụy trang theo sắc thái mạnh mẽ độc ác tuyệt diệu như thế, đôi mắt không thèm để ý chút nào yên lặng che giấu làm cho người khác đau lòng đến tận xương tủy. 
Đã không nhớ rõ mình máu lạnh bao nhiêu năm. Giờ khắc này anh thật sự cảm thấy đau lòng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265722/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.