Trong phòng họp, trưởng phòng tài chính đang báo cáo về lợi nhuận quý này. Nhìn thấy vẻ mặt đột nhiên trầm xuống của Cố Mặc Ngôn, ông ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh.
Chẳng lẽ bản báo cáo có vấn đề gì? Nhưng không có mà, lợi nhuận cũng tăng mấy phần trăm cơ mà?
Trưởng phòng lau mồ hôi rồi báo cáo nội dung cuối cùng, sau đó dè dặt hỏi Cố Mặc Ngôn: “Cố tổng, xin hỏi… có vấn đề gì không?”
Lặng ngắt như tờ.
Cố Mặc Ngôn như thể hoàn toàn không nghe báo cáo của trưởng phòng, anh chỉ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng dán vào màn hình chiếc điện thoại trên bàn.
Trong điện thoại là tin nhắn Zalo của Tô Thư Nghi.
[Cố Mặc Ngôn, em về nhà em ở để thuận tiện chăm sóc mẹ xuất viện.]
Giọng điệu qua quýt đơn giản nhưng lại khiến lửa giận trong lồng ngực Cố Mặc Ngôn từ từ bùng lên.
Nhà em?
Nhà của cô, chẳng lẽ không phải là nhà anh sao?
Cô gái này đúng là biết cách chọc giận anh!
Sự im lặng của Cố Mặc Ngôn lại khiến những người ở đây hoảng sợ. Những trường phòng đang ngồi ở đây, bình thường có ai mà không phải người đứng ở đỉnh kim tự tháp. Nhưng lúc này, tất cả đều sợ hãi nhìn về phía Cố Mặc Ngôn, sợ anh không hài lòng với thành tích của quý này.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vào lúc mọi người cảm thấy sau lưng mình đã sắp ướt đẫm, rốt cuộc Cố Mặc Ngôn cũng ngẩng đầu lên.
Mọi người tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755860/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.