Người đàn ông ngồi trên giường hé ra khuôn mặt âm u, lông mi nhỏ dài, một đôi mắt đào hoa mê người, trong con ngươi tràn đầy lạnh lẽo, sống mũi cao thẳng, cằm dưới tinh tế, môi mỏng nhẹ, người đàn ông chính là môn chủ hiện tại của Tần gia, Diêm Tử Diệp.
Diêm Tử Diệp rút tay từ trong tay cô ra, không nhìn ánh mắt đau thương của nữ sinh, hờ hững cởi Bạch Thủ Sáo trên tay xuống, ném qua một bên, ngay sau đó thuận tay lấy ra một cái bao tay trắng tinh từ trong túi áo, đeo lên.
"Đứng lên." Tầm mắt lạnh nhạt, là hoàn toàn coi thường.
"Diêm ca ca, em......."
"Kiều Tử Du." Trong con ngươi băng hàn tràn đầy vô tình.
"Thật xin lỗi môn chủ, là thuộc hạ." Sắc mặt Kiều Tử Du càng trắng, lông mi dài cong hơi run rẩy mấy cái, hốc mắt hàm chưa đầy nuwocs mắt ủy khuất, cô hơi lui về phía sau, hai chân vẫn quỳ trên đất như cũ, cắn nhẹ môi dưới, giọng nói nghẹn ngào.
"Tần gia Kiều Tử Du, không biết tại sao rơi nước mắt." Giọng nói của DIêm Tử Diệp vĩnh viễn đều chậm rãi mà lại lạnh lùng, không có chút nhiệt độ nào, giọng nói không chút dao động, vậy mà chính như thế, lại làm vô số người gan góc, bị kinh hãi.
Kiều Tử Du hít sâu một hơi, che dấu nước mắt, rồi sau đó đứng dậy, trên mặt đã bình tĩnh khoogn chút sóng gió, ngay cả ánh mắt đã thay đổi.
"Môn chủ, Kiều Tử Du vĩnh viễn sẽ là Kiều Tử Du mà môn chủ tín nhiệm."
"Đi ra ngoài." Giọng nói của Diêm Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/66201/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.