Nhìn thấy Phó Quân Hoàng không ngừng tiến về phía mình, Phó Quân Nhã bất giác lùi ra sau.
“Không… Không được qua đây.” Phó Quân Nhã lắp bắp, trước giờ cô luôn biết Phó Quân Hoàng luôn là một biến số của Phó gia. Người của Phó gia trước giờ chưa từng đáng sợ đến mức như vậy. Phó Quân Nhã đã từng tận mắt chứng kiến cảnh Phó Quân Hoàng ra tay giết người.
Vào một năm trước.
Anh ở trước mặt cô, thẳng tay bắn vỡ đầu người bắt cóc cô. Máu của người đó đổ lên người cô. Cô sợ đến mức toàn thân run rẩy, thậm chí còn quên cả khóc. Lúc đó, mặt anh vô cảm, thần sắc lạnh lùng. Đến mức trong mắt anh, ngay cả cô dường như cũng là trở thanh một cái xác chết lạnh.
Cô bị doạ đến phát khiếp. Đây không phải lần đầu tiên cô bị bắt cóc, nhưng đây là lần đầu tiên mà cô sợ hãi tột độ như vậy. Cô nghĩ rằng anh sẽ an ủi cô, nhưng không, anh lạnh lùng nhìn cô rồi quay người đi, từ đầu đến cuối không mở miệng nói câu nào.
Anh không thích cô. Lúc đó, cô đã biết. Phó gia, không một ai thích cô.
Bây giờ, ánh mắt của Phó Quân Hoàng không khác gì lúc đó. Anh muốn giết cô, anh muốn giết cô! Ý nghĩ này cứ quấn mãi lấy cô, ngay cả hét cũng không hét được. Cô chỉ có thể lùi lại phía sau, sợ hãi nhìn Phó Quân Hoàng.
Rốt cuộc cô đã làm sai điều gì? Rõ ràng những điều cô nói đều là thật, có gì không đúng chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987974/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.