Tiếng cánh quạt máy bay ầm ầm vọng đến, trong rừng rậm cũng vang lên tiếng xào xạc, sau khi số 40 nhìn thấy trận địa như thế, hắn đột nhiên hiểu ra lý do vì sao nhóm người của Thợ Săn lại đến chậm như vậy.
Không đến một phút sau, xung quanh căn nhà gỗ đã hoàn toàn bị nhóm người vũ trang đầy đủ bao vây.
Sau khi tháo đai an toàn, Blake giơ tay nắm lấy cánh tay của số 40, vội vàng hỏi: “Catherine đâu rồi, Catherine, con bé bây giờ thế nào rồi?”
Chân mày số 40 nhíu lại, biểu cảm thoạt nhìn có chút không tốt.
Thợ Săn nghe được câu hỏi của Blake, sắc mặt hắn cũng trầm xuống.
Những người bị bắt cũng không phải có mỗi mình Catherine, nhưng Blake lại chỉ hỏi có mỗi mình Catherine. Vị trí hiệu trưởng của ông ta rốt cuộc để làm gì vậy!
Thế nhưng Blake lại không hề để ý đến vấn đề này, ông ta vẫn luôn nhìn về phía số 40, bây giờ Catherine là người thân duy nhất của ông ta, ông ta không thể để mất đi người thân của mình được.
Ông ta không thể chịu đựng được cái cảm giác mất đi người thân một lần nữa.
“Đã ở nơi an toàn rồi.” Nói thế nào đi nữa, số 40 cũng không thích cách hành xử của Blake, nhưng dù sao bây giờ ông ta vẫn đang là hiệu trưởng của hắn. Thời gian tới, hắn vẫn phải tham gia huấn luyện dưới sự quản lý của ông ta, nên hắn không thể đắc tội được.
Nghe số 40 nói như vậy, Blake thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987940/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.