Editor: Hành Hoa
Beta-er: Norah
“Tôi cho cậu biết, chờ tôi nhìn thấy đội phó của chúng ta rồi, tôi sẽ để cho anh ta đánh cậu!” Ngốc Ưng đã không còn biết lựa lời mà nói rồi.
“Ồ, vẫn tưởng mình là học sinh tiểu học sao mà để cho đội phó đánh tôi, sao cậu không đi tìm thầy của cậu tới đánh tôi luôn đi?” Lúc Liệp Báo nói những lời này, tầm mắt quét qua người An Nhiên.
An Nhiên và Phó Quân Hoàng còn chưa thay quần áo, trên người bọn họ vẫn mặc quần áo thường ngày từ lúc ra khỏi nhà họ Phó, quần áo của bọn họ cũng đã cất vào trong hành lý đầy đủ.
An Nhiên cũng không có ý định nhập cuộc với mấy người họ, cô chỉ nhìn, cô thật đúng là không thể ngờ được Ngốc Ưng lại có thể ngu ngốc đến trình độ này.
“Ngốc Ưng, cậu ăn cái gì để lớn vậy?” An Nhiên hỏi sâu xa.
Ngốc Ưng sững sờ, ngay sau đó trả lời: “Bánh bao.”
“Ồ, đầu óc cũng đã chất đầy bánh bao.”dinendian.lơqid]on
“Phó An Nhiên, cô đừng tưởng cô có huấn luyện viên che chở mà cô có thể coi trời bằng vung.” Ngốc Ưng không vui, thế không phải là ý nói anh không có đầu óc sao? Cô thật sự nghĩ là anh ngu ngốc nghe không hiểu như vậy sao?
“Ai ôi, đến lúc đó cậu đi kiện đội phó của cậu ấy.”
Ngốc Ưng vẫn nghĩ, đội phó đi cùng với ba gã còn chưa tập hợp kia, chờ đến lúc anh gặp được Đội Phó rồi, nhất định anh phải nói với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987912/chuong-114-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.