“Chính là để cho chúng tôi tìm một cô gái khắp nơi, ban đầu cũng không nói là ai, chính là để cho chúng tôi tìm, sau đó anh ta nói cho chúng tôi biết tên, Phó An Nhiên chính là người chúng tôi muốn tìm, vốn dĩ chúng tôi tìm được rồi, chỉ là không ngờ…”
“Không ngờ đúng lúc đó các người bị đuổi giết?” An Nhiên vui vẻ, cô không sai biệt lắm biết người đuổi giết bọn họ là ai rồi.
Xem ra lão soái ca nhanh hơn cô một bước rồi.
Sắc mặt Vu Đào hơi đổi: “Mặc dù chúng tôi chưa từng gặp qua người đó, nhưng mà tình cờ có một lần lúc tôi nghe điện thoại nghe thấy có người gọi anh ta là Bí thư Trương.”
“Hả?” Bí thư Trương sao, đúng thật là có nhiều người có xưng hô này: “Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ cho người điều trị tốt cho vợ ông, bây giờ các người có thể tiếp tục dưỡng thương ở đây, bây giờ cũng có thể đi, người đuổi giết các người sẽ không xuất hiện nữa.”
“Là cô…”
“Không phải. Nếu người đuổi giết các người là người của tôi thì bây giờ tôi đã không ngồi ở đây tán gẫu với ông rồi.” An Nhiên cười cười: “Từ trước đến nay da.nlze.qu;ydo/nn Phó An Nhiên tôi đều là một người hết lòng tuân thủ lời hứa, ông đã nói cho tôi mọi thứ ông biết, vậy thì dĩ nhiên tôi sẽ thả ông đi.”
Lâm Nhụy vẫn rúc ở trong ngực của Vu Đào đang nói nhỏ gì đó, chỉ là đang nói thì bà khóc đi ra ngoài.
Vu Đào ôm chặt bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987823/chuong-92-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.