Editor: Norah
Đối với tình huống như vậy, người nhà họ Phó đã không còn lấy làm lạ nữa, từ nhỏ Phó Quân Hoàng đã thích cưng chiều cô nhóc kia, tình cảm anh dành cho cô sâu đậm đến đâu, có lẽ ngay cả chính anh cũng không biết.
“Sau này tên nhóc con nên thông minh lên chút, sao gần đây lúc nào cũng bị thương vậy hả? Đừng nghĩ rằng con lợi hại bao nhiêu, bất luận con lợi hại như thế nào, thân thể con đều là từ máu và thịt.” Ông cụ đang ăn cơm thì đột nhiên mở miệng.
Thân thể Phó Quân Hoàng bất giác đứng thẳng lên: “Dạ.”
“Sau này con coi như là người có gia đình rồi, khi xông về phía trước thì cũng nên suy nghĩ cho con bé An Nhiên kia nữa.” Cụ Phó nói xong lời này thì cái gì cũng không nói nữa mà tiếp tục ăn cơm.
Vẻ mặt Phó Quân Hoàng ngạc nhiên, sau đó ánh mắt ngơ ngẩn dừng trên người An Nhiên.
“Ông cụ nói rất đúng, sau này lúc anh xông về phía trước thì nên suy nghĩ cho người nhà, suy nghĩ cho bọn em, nếu như anh xảy ra chuyện thì bọn em phải làm sao?” An Nhiên gắp thịt tôm trong bát của mình rồi chấm một ít nước canh, sau đó cho vào trong bát của Phó Quân Hoàng.
Nhìn thịt tôm trong bát, khóe môi của Phó Quân Hoàng cong lên: “Ừ, được.”
Sau khi ăn cơm xong, Phó Quân Hoàng trực tiếp nắm tay An Nhiên quay về phòng của bọn họ.
Thấy An Nhiên và Phó Quân Hoàng cùng nhau đi vào phòng ngủ, cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987817/chuong-92-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.