Sáng sớm hôm sau, Tô Nặc đã màn theo khuôn mặt nhỏ nhắn còn đang sưng đỏ chạy tới, mà đi theo sau cô là vẻ mặt bất đắc dĩ của Tô Thiên Kình.
Lúc Tô Nặc đến, An Nhiên còn đang dùng bữa sáng mặc dù Phó lão gia tử không hỏi An Nhiên gì nhiều, nhưng lúc dùng cơm, ánh mắt sẽ không tự chủ được nhìn về phía gò má của An Nhiên, nhìn đến trên gò má Tô Nặc cũng có dấu ngón tay như vậy, mày không khỏi nhíu lại.
Lão gia tử cũng không hỏi nhiều, tiếp tục ăn cháo của bản thân, ăn chút rau dưa.
Chuyện của bọn nhỏ vẫn nên để bọn nhỏ giait quyết đi.
Tô Nặc vừa thấy An Nhiên, liền bổ nhào vào trong lòng cô, trong quá trình còn không quên chào hỏi Phó lão gia tử.
Mấy ngày này, ngoại trừ Phó Quân Hoàng và Phó lão gia tử, Phó Quân Nghị ở nội trú, Phó Văn Thắng và Từ Tĩnh Ngưng bị cấp trên điều đi làm việc, bằng không, bọn họ thấy vết thương trên mặt An Nhiên, còn không biết sẽ làm ra phản ứng gì đâu.
Nhà họ Phó có tiếng là bao chr khuyết điểm.
"Cò đau hay không?" An Nhiên vỗ nhẹ cô gái vùi trong lòng bản thân, nhẹ giọng hỏi.
Tô Nặc ở trong lòng An Nhiên lắc đầu, "Ngày hôm qua chú nhỏ đã xử lú qua, hiện tại không đau, ưm...ngày hôm qua vẫn có chút đau. Tiểu Nhiên, của cô có phải rất đau hay không, của cô thoạt nhìn rất doạ người." Cô ấy không nói dối trước mặt An Nhiên. "Không đau." An Nhiên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987663/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.