(Tạm dịch: Giáo chủ ngốc nghếch đáng yêu =)))
Editor: Trịnh Phương.
Một người khác bỗng có chút tiếc nuối tiễn hai Diệp Sơ Tình và An Cẩn Du đi, vừa mới quay đầu liền thấy Niếp Quân Hạo mặt âm trầm nhìn mình chằm chằm, mặt của đối phương lại chỉ cách mình có mấy centimét, ngay cả một phần một sợi lông trên mặt cũng nhìn rõ.
An Cẩn Du sợ hết hồn, khẽ nguyền rủa một tiếng: "Niếp Quân Hạo, anh làm cái gì vậy?"
Niếp Quân Hạo hừ lạnh một tiếng: "Người đàn ông kia là người của bạn tốt của cô, cô nên biết kiêng dè, gọi thân mật như vậy làm cái gì?"
An Cẩn Du yên lặng (*) một chút, cạn lời nói: "Bọn Tiểu Tình sẽ không ngại."
(*) Chỗ này trong QT để là “quẫn”, nhưng Hán Việt lại là ô vuông nên editor mạn phép chém ra hai chữ “yên lặng” để bày tỏ sự câm lặng của nữ chính =))
Niếp Quân Hạo nghe vậy càng phát ra ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép (*): "Bọn họ không ngại thì cô cũng phải biết kiêng dè nha, cô nói, cô làm sao có thể không biết kiềm chế như vậy?"
(*) Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: yêu cầu nghiêm khắc với người khác để mong họ hoàn thiện mình hơn
An Cẩn Du: "…" Chỉ là gọi một cái tên mà thôi, có quan hệ gì với việc không biết kiềm chế nha?
An Cẩn Du bất đắc dĩ trừng mắt, chẳng thèm tiếp tục dây dưa cùng người này, đẩy người sang bên, nhỏ giọng nói: "Tránh qua một bên đi, tôi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-de-mau-vao-trong-chen/2104091/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.