Editor: Trịnh Phương.
"Niếp Quân Hạo, gần đây anh có phát hiện Tiền Đa Đa cả ngày phờ phạc rã rượi, ăn cơm ít hơn so với bình thường hay không?" An Cẩn Du ngồi xổm phía trước thau cơm nhìn Tiền Đa Đa. Trước kia bất kể mình cho nó bao nhiêu cớm nó đều sẽ ăn sạch toàn bộ, nhưng bây giờ thường xuyên có thể còn dư lại hơn một nửa.
An Cẩn Du vẻ mặt lo lắng nhìn chăm chú vào chó cưng sống nương tựa lẫn nhau cùng mình nhiều năm, giống như là nhớ ra cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Niếp Quân Hạo, mặt nghiêm túc hỏi: "Tôi nói, không phải là anh thừa dịp tôi không ở nhà mà bắt nạt nó chứ?"
Niếp Quân Hạo đang nằm ngang nghe vậy, sắc mặt không khỏi trầm xuống, thầm nghĩ, nha đầu này xảy ra chuyện gì vậy? Cô đây là nói mình tính toán chi li với một con chó, trong ngoài bất nhất, tiểu nhân hèn hạ vụng trộm ra tay độc ác sao?
Ách, được rồi. Mặc dù mình quả thật không chào đón con chó ngu ngốc này, đã từng cũng muốn làm như vậy. Nhưng anh cũng chính là suy nghĩ một chút mà thôi, rốt cuộc cũng không có chân chính xuống tay. Tại sao nha đầu này có thể oan uổng anh? Hơn nữa, nha đầu này thế nhưng lại oan uổng anh vì con chó ngu ngốc này, chẳng lẽ ở trong lòng của cô, mình so ra còn kém con chó vừa nhìn đã biết rất ngu xuẩn đần độn kia sao?
Giáo chủ đại nhân thật vất vả hiểu được mình có cảm tình đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-de-mau-vao-trong-chen/2104084/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.