Editor: Trịnh Phương.
Tô Minh Duệ hóa đá trong chốc lát, rốt cuộc thoáng bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về phía hai người An Cẩn Du cũng nhiều thêm mấy phần tìm tòi nghiên cứu mà lúc trước không có: "Ách, tôi có thể mạo muội hỏi một câu là tại sao anh Niếp không có hộ khẩu không?"
"Tôi…" Niếp Quân Hạo vừa định mở miệng, tay phải lại bị An Cẩn Du lặng lẽ nắm lấy bên dưới bàn.
An Cẩn Du nhìn ra sự tìm tòi nghiên cứu cùng phòng bị rõ ràng tại đáy mắt của Tô Minh Duệ, biết người khác có thể là hiểu lầm, dù sao cái từ không có hộ khẩu này cũng không phải là chuyện vinh quang gì.
"Anh Tô, chuyện là như này." An Cẩn Du điều chỉnh sắc mặt, lựa chọn ngôn từ để nói: "Bạn tôi không có hộ khẩu là bởi vì anh ấy sinh ra ở một thôn nhỏ vô cùng vắng vẻ lạc hậu ở trong núi. Trong thôn đó, mọi người cũng vô cùng trọng nam khinh nữ, nhà bạn tôi cũng không ngoại lệ. Trong mắt bọn họ, chỉ có con gái thì căn bản không thể nối dõi tông đường."
Nói tới chỗ này, An Cẩn Du than nhẹ một tiếng, rất là bất đắc dĩ nói: "Nhưng đáng tiếc, cha mẹ bạn tôi không có tiền đồ, sinh rất nhiều con nhưng vẫn toàn con gái. Hiện tại không phải đều làm kế hoạch hoá gia đình sao? Nhưng, anh cũng hiểu tư tưởng phong kiến mà, không sinh được con trai thì nhất quyết không chịu bỏ qua, cho nên sau khi sinh được năm đứa con gái, cuối cùng mới họ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-de-mau-vao-trong-chen/2104065/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.