Chuyện trên internet, dĩ nhiên Niếp Quân Hạo tuyệt đối không biết, mặc dù có biết rõ thì anh cũng không để ở trong lòng.
Hai người trải qua cả đêm cùng giường chung gối, khi rời giường lúc trời vừa sáng ngày hôm sau sắc mặt cả hai đều không tốt, nhất là An Cẩn Du. Đột nhiên bên cạnh nhiều thêm một người, người luôn luôn có tư thế ngủ không tốt cũng vì mặt tường bên cạnh mà không có cách nào để lật người, ngủ một đêm cực kì khổ sở.
Dĩ nhiên, Niếp Quân Hạo cũng không có chỗ nào tốt hơn cô, trừ mấy đồ điện ra thì cái đáng giá nhất trong gian nhà này của An Cẩn Du, sợ là chỉ có cái giường lớn này rồi. Đáng tiếc cũng là vì cái giường thoải mái quá mức, quá mức, có thể khiến cho giáo chủ đại nhân có thói quen ngủ trên cái giường cứng rắn ở cổ đại gặp chuyện lớn.
Sáng sớm đứng lên thì đau cả người, khớp xương cả người giống như bị cái gì đó lăn qua một lượt, khiến Niếp Quân Hạo hoài nghi có phải nửa đêm mình bị người ta đạp xuống giường hay không?
Cũng may quan hệ của hai người còn chưa phát triển đến nông nỗi tâm linh tương thông, nếu không An Cẩn Du mà biết được suy nghĩ trong nội tâm của Niếp Quân Hạo lúc này, chắc phải dùng gối ôm trong tay dán lên mặt anh một lần nữa, thuận tiện châm chọc người cổ đại đúng là không biết phân biệt tốt xấu một cái, ngay cả loại giường lớn thoải mái dễ chịu này, nằm cũng có thể lõm xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-de-mau-vao-trong-chen/2104017/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.