Edit: hongheechan
“Anh muốn cái ước pháp tam chương thế nào?” An Cẩn Du gian nan nuốt ngụm nước miếng, thử hỏi.
“Rất đơn giản. Thứ nhất, cô nhặt bổn tọa, tất nhiên phải phụ trách. Kể từ hôm nay, bổn tọa sẽ ở lại nơi này, chỉ cần bổn tọa không muốn thì cô tuyệt không thể đuổi bổn tọa ra ngoài giống như lần này. Dĩ nhiên, bổn tọa cảm thấy chỉ sợ về sau cô cũng không có bản lĩnh kia nữa thôi.”
“...” Ha ha, không có bản lĩnh đó, thì người hai lần trước bị điện giật ngã xuống đất, mặc tôi đụng tay đụng chân là vị nào hả? An Cẩn Du yên lặng tính toán cách thoát thân sau này ở đáy lòng, làm thế nào đế lặp lại chiêu cũ khiến người này nằm sấp xuống rồi ném ra ngoài.
Niếp Quân Hạo lại giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, cười lạnh một tiếng nói: “Nếu như cô còn muốn dùng cái màu đen kia đối phó với bổn tọa, bổn tọa khuyên cô nên để cái tâm tư này chết đi. Hai lần trước là bổn tọa khinh thường quá mức, mà bây giờ bổn tọa đã biết được sự tồn tại của vật kia, cô cho rằng bổn tọa có thể để cho cô có cơ hội đụng chạm vào vật kia sao?”
Nếu như nói khi vừa bắt đầu lời nói một bên của An Cẩn Du cũng không làm cho Niếp Quân Hạo tin mình thật sự đã xuyên qua đến một nơi không biết, hôm nay Niếp Quân Hạo tự mình đi ra ngoài loanh quanh một vòng, khi thấy được những tòa nhà mọc như rừng cao bên ngoài, đám người chen lấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-de-mau-vao-trong-chen/139767/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.