Phòng khách.
Bạch Kình Dục và Hứa Vi lần lượt ngồi ở hai đầu đối diện của chiếc ghế sofa.
Một người cầm túi đá chườm lên mặt, người kia ôm ngực với vẻ mặt tức giận.
"Rốt cuộc thì làm sao mà anh vào được đây?"
"Mật khẩu rất dễ đoán."
"Nếu anh không cút ra ngoài, tôi sẽ gọi cảnh sát."
"Chúng ta là vợ chồng hợp pháp."
"Vậy thì sao? Cho dù không kiện anh tội xâm nhập trái phép, thì tôi cũng có thể kiện anh xâm phạm đời tư."
"Theo tình huống này, cảnh sát sẽ chỉ phán định là cô bạo lực gia đình."
Hứa Vi không nói nên lời.
Bạch Kình Dục mặc dù bị đánh nhưng không hề tức giận vì bị đánh mà thay vào đó, anh tỏ ra giễu cợt và lười biếng nói.
"Mẹ muốn chúng ta sinh con."
Hứa Vi nhìn anh.
"Bên ngoài anh có nhiều phụ nữ như vậy, còn cần tôi bỏ ra chút sức lực này sao?"
"Con riêng thì danh tiếng không tốt."
"Điều đó đơn giản. Việc đứa trẻ được nhận làm con nuôi dưới danh nghĩa của tôi sẽ biến nó thành danh chính ngôn thuận."
Bạch Kình Dục hứng thú nhìn vợ mình.
"Với tư tưởng cởi mở như vậy, vậy mà lại bảo thủ với tôi."
"Tôi ổn với mọi thứ ngoại trừ việc ngủ với anh."
“Lý do?"
Hứa Vi nâng cằm trả lời.
"Anh thật bẩn."
Bạch Kình Dục vẫn không hề tức giận, châm chọc phản bác lại cô: "Không phải bản thân cô cũng chơi rất vui vẻ sao, còn dám chê tôi?"
"Tôi cảm thấy tùy tiện tìm một người đàn ông nào bên ngoài cũng thơm ngon hơn anh."
"Tại sao?"
"Bạch Kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-dang-dua-voi-lua/455215/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.