Giọng Hứa Vi trầm xuống: “Tôi và Bạch Kình Dục kết hôn theo thỏa thuận nên vốn chẳng có chút tình cảm nào, nhưng cô thì khác. Cô có cảm tình với Bạch Kình Dục, nên nếu anh ta ở bên ngoài chơi đùa với phụ nữ thì chắc chắn là cô còn khó chịu hơn tôi nhiều. Tôi hiểu rõ cô, cũng cảm thấy cô cực kỳ bất hạnh.”
Vân Sa Sa nghe xong, sắc mặt hết xanh lại đỏ: “Cô đừng cho là nói vài câu như vậy thì có thể khuyên tôi từ bỏ.”
“Không không không, tôi thật lòng cầu xin cô đừng bao giờ rời bỏ Bạch Kình Dục. Hai người nhất định phải khóa chặt lại với nhau thành một cặp, trăm năm hòa hợp. À đúng rồi, nếu cô có bản lĩnh thì ngày nào cũng ép khô anh ta đi, đừng để anh ta đi đi tìm mấy em gái non mềm dịu dàng khác. Như vậy thì tôi đỡ phải đi đến từng nhà chúc phúc, việc này mệt chết đi được, cô nói xem có đúng không.”
Logic của Hứa Vi vô cùng kỳ lạ.
Không những tình địch chết lặng mà đến cả mẹ chồng cũng hết sức kinh hãi.
Trong xã hội này, đàn ông có tình nhân ở bên ngoài là chuyện không còn gì lạ lẫm, đặc biệt là trong giới thượng lưu. Vân Uyển Tú đã từng thấy rất nhiều cảnh tượng vợ chính xé xác tiểu tam, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy kiểu như Hứa Vi, ủng hộ chồng mình và tình nhân trăm năm hòa hợp.
Chẳng lẽ cô không hề quan tâm tí nào đến việc mình bị cắm sừng ư?
.
.
.
“Mẹ, đừng thất thần nữa, mẹ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-dang-dua-voi-lua/455208/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.