Hiện tại Vu Linh San chỉ ở nhà, không đi làm. Ban ngày, cô sẽ dành một ít thời gian để làm việc nhà.
Có một ngày Lục Hiên Vũ trở về sớm liền nhìn thấy cô đang lau chùi, vội vàng tiến lên cướp lấy khăn lau trong tay cô, ôm cô đến trên ghế sofa, "Đừng động, đừng động." Suy nghĩ một chút lại sờ sờ đầu của cô, "Em phát sốt sao?"
"Anh mới phát sốt." Vu Linh San trừng hắn, "Là em thương tiếc anh, giúp anh làm việc nhà có được hay không?"
"Em cứ để đó cho anh đi, em đang mang thai đấy." Hắn trấn an cô trên ghế sofa, "Em ngồi đây, ngồi là tốt rồi."
"Này, thời gian trước không phải anh còn nổi giận với em sao? Còn trách em không hiểu chuyện."
"Làm gì thù dai như vậy?" Hắn sờ sờ cái mũi của cô, "Muốn ăn gì, anh làm cho em ăn?"
Vu Linh San đi theo hắn vào phòng bếp, nhìn thấy hắn xắn hai tay áo lên, thuần thục đeo tạp dề vào người. Rõ ràng là một động tác đơn giản, nhìn trong mắt cô lại cảm thấy đặc biệt hấp dẫn.
Cô đi theo bên cạnh hắn, không nỡ đứng cách xa hắn, cô nhìn hắn nấu ăn, đột nhiên phát hiện chỉ là một tháng không thấy, tựa hồ có nhiều thu hoạch a.
Thấy hắn đang xào thịt bò, cô không khỏi chảy nước miếng ròng ròng nói: "Thơm quá."
"Gần đây khẩu vị của em không được tốt, anh phải thử nhiều món ăn một chút để giúp em ăn ngon hơn." Hắn bưng đĩa thịt bò xào đến trước mặt cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-an-vung-xin-chui-mep/2193782/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.