Edit: Pi sà Nguyệt
An Phách Hòa hoảng sợ đứng dậy, giọng nói có chút run rẩy, “Thầy ơi, là người Qatar!”
Nhưng Clythen không để ý, hai mắt ông đỏ ngầu nhìn màn hình chằm chằm, hận không thể dùng lửa giận trong mắt để đốt cháy màn hình.
Người đàn ông màn hình nở nụ cười yếu ớt, “Xin lỗi, anh biết em không muốn gặp anh nhưng anh sắp chết rồi. Anh muốn tạm biệt em trước khi mình chết. Arn…”
“Đoàng!” Clythen dùng súng bắt nát màn hình, cabin cũng yên tĩnh.
Clythen đỡ tường ngồi xuống ghế, cố gắng thở hổn hển mấy cái, đưa tay đỡ trán, cố gắng che giấu sự chật vật trên mặt. An Phách Hòa chạy đến, hỏi, “Người đàn ông đó… Thầy quen ạ?”
Clythen không trả lời, lát sau, đèn trong cabin bắt đầu sáng lên, tiếng bước chân không ngừng vang lên trong lối đi, An Phách Hòa lo lắng cầm súng nhắm vào lối đi, hơi thở cũng trở nên nhẹ đi.
Nhìn thấy Lâm Nam lo lắng chạy vào cô mới thở phào nhẹ nhõm, bỏ súng xuống. Lâm Nam hơi sửng sờ khi thấy trạng thái của Clythen, bước chậm tới trước mặt ông, “Người kia tìm tới rồi!”
Clythen ngẩng đầu, nước mắt lăn dài trên mặt ông, trong mắt tràn ngập sự tuyệt vọng và cầu xin, An Phách Hòa bị gương mặt này của ông dọa sợ.
“Không! Đừng để hắn tìm tới tôi!” Clythen điên cuồng đứng lên, đi qua đi lại, “Cho dù là tự sát tôi cũng không muốn gặp hắn lần nào nữa.”
“Ông bình tĩnh chút! Hắn không nhận ra ông lúc này đâu.” Lâm Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-alpha-van-nguoi-me-cua-toi/2890967/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.