“ Này Tư Dạ Phong, tự nhiên anh bắt cóc tôi rồi bắt tôi làm bạn gái anh là thế nào hả?!” Cô tức giận hét.
Hừ! Có kẻ nào như hắn ta không chứ? Kiêu ngạo là phẩm chất trời sinh của hắn, nhưng đừng có quá trớn như vậy! Thật là không thể tin được! Chẳng lẽ mấy vị tổng giám đốc nhà giàu lắm tiền hay thích chà đạp người dân như thế này sao? Đừng nói cô, nếu là người khác chắc đã đạp cho hắn một trận, dâng hiến cho Diêm Vương làm lễ vật rồi! Cuộc đời con người chỉ có một, nghĩ sao mà cô lại để hạnh phúc cả đời ném vào một tên dở hơi kiêu ngạo tự phụ này chứ? Cho dù có bắt cô xuống Âm phủ làm Hắc Vô Thường thì cô cũng cam chịu, còn lâu mới ở lại đây!
Một tay cha mẹ nuôi dạy, đương nhiên Mạc Hân Như biết rằng tình yêu nó vô cùng phức tạp, nó vừa là một liều thuốc bổ, cũng là một độc tố nguy hiểm. Nhìn thử bố mẹ cô là biết, hồi bé mỗi khi hai người cãi nhau, chửi bới cả làng xóm lên, mọi người chỉ sợ xảy ra chiến tranh đổ lửa thôi. Nhưng mà người thêm mắm, người thêm đường, hai lão già Mạc cũng nguôi ngoai, rồi bắt đầu anh xin lỗi em, em xin lỗi anh, ngọt như cả tấn đường. Qua tình yêu của bố mẹ cô mà nhìn nhận thấy, một khi đã có lửa thì sẽ cháy dữ dội, mà đã có đường thì ngọt đến nỗi kiến còn phải chạy.
Đừng nói cô không hiểu gì về tình trường, khi lên 5 đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ac-ma-cua-toi/2016977/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.