Tống Khuynh Thành đi theo dì Hứa đến khu F lấy xe.
Lúc lên xe, dì Hứa chủ động ngồi ở hàng ghế sau, nhường ghế lái phụ cho Tống Khuynh Thành.
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi hầm.
Tống Khuynh Thành nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, không quá mấy giây, cô đột nhiên quay đầu mở miệng: "Trong nhà hết trà, tôi muốn đến Carrefour đối diện mua một ít, cho tôi xuống ở ven đường đi.”
Cháu trai dì Hứa nghe xong, từ từ dừng xe lại.
Dì Hứa nói: "Vậy để Lập Dương đi cùng cháu, dì đi xe buýt về cũng được."
“Đồ cũng không quá nặng, cháu có thể tự xách ạ." Tống Khuynh Thành khéo léo từ chối, mở cửa xe đi xuống, nói với dì Hứa ở ghế sau: "Lát nữa cháu có thể bắt taxi trở về, dì với anh đi trước đi.” Cô nói xong lại nhìn về phía cháu trai dì Hứa ở ghế lái, mỉm cười nói: "Lái xe trên đường chú ý an toàn.”
Cô đã nói đến nước này, dì Hứa cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Tống Khuynh Thành đứng ở ven đường, nhìn theo chiếc xe Toyota màu bạc đi xa. Đường phố đêm khuya tỏa ra ánh sáng lung linh, sự phồn hoa cũng không còn nữa, đi qua một lúc lâu, cô cúi đầu vén tóc bị gió thổi loạn, sau đó xoay người, không nhanh không chậm quay trở lại.
Trước cửa khách sạn, còn có xe cộ qua lại, bảo vệ ra cửa đón.
Tống Khuynh Thành không đi vào cánh cửa xoay tròn sang trọng mà đi bộ về phía cửa hầm cách đó không xa.
Hầm đỗ xe trống trải, thỉnh thoảng có tiếng còi vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864167/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.