Tống Khuynh Thành đưa hai tay ôm đôi má của mình, con ngươi đảo quanh, đùa giỡn hỏi ngược lại: "Rõ ràng đến vậy sao?"
“Đừng có lừa bà." Bà cụ cười mắng, đưa tay vuốt sợi tóc của Tống Khuynh Thành bị ướt mồ hôi: "Mấy đêm nay bà nằm mơ thấy chuyện của cậu.”
Tống Khuynh Thành nắm tay bà cụ, vừa xoa bóp vừa nói: "Do bà suy nghĩ nhiều quá đấy. Bây giờ cháu mới có mấy tuổi, ở thành phố có rất nhiều người hơn ba mươi tuổi còn chưa kết hôn.”
"Bà cũng không bảo cháu kết hôn ngay lập tức, mà là tìm bạn trai trước đã." Bà cụ lùi lại một bước: "Qua năm cháu đã 23 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa, học là chuyện bắt buộc, nhưng mà chuyện lớn cả đời không thể để lâu được. Bà ngoại không phải là người bảo thủ, sẽ không bắt ép cháu tốt nghiệp đại học rồi mới được yêu đương, khi đó các chàng trai tốt đã bị cướp sạch rồi."
"..." Trong lòng Tống Khuynh Thành hiểu rõ, vì sao bà lại sốt ruột như vậy.
Ở tuổi của mình, bình thường đã nên tốt nghiệp đại học rồi, chứ không phải là vẫn còn học lớp 11.
Bây giờ, bất cứ điều gì cô làm, nó đều là chậm hơn những người khác một bước.
Bà cụ nói thêm: "Dì Hứa quét dọn tầng này, hôm qua có tới hỏi bà, cô bé thường xuyên đến thăm bà là cháu gái của bà phải không, bà nói đó là cháu ngoại của bà. Bà ấy lại hỏi thêm, cô bé có đối tượng nào chưa, bà nói chưa, có chuyện gì sao, thì bà ấy nói bà ấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864164/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.