Bởi vì cơ thể không khỏe nên Tống Khuynh Thành xin nghỉ ở Hoàng Đình hai ngày.
Ngày hôm đó, sau khi truyền nước biển xong về nhà, cô kéo ga giường ném vào máy giặt, sau đó trở về phòng liền ngã nằm xuống nệm ngủ trưa.
Trong giấc ngủ này, Tống Khuynh Thành cũng không thể ngủ ngon.
Cô mơ màng nhớ lại một số chuyện ở trong đầu, cảnh tượng chân thực đến mức từng chi tiết đều rất rõ ràng.
Vẻ mặt bình tĩnh của người đàn ông, hô hấp vừa đan xen lẫn nhau vừa đè nén, đôi môi mỏng của anh mím chặt, ánh mắt lạnh nhạt, thứ duy nhất tràn ngập trong cơ thể của cô là sự nóng bỏng, mồ hôi dọc theo trán anh chảy xuống cằm rồi rơi xuống da thịt nhẵn nhụi của cô.
Không biết qua bao lâu, dường như Úc Đình Xuyên đã chán tư thế này, anh ngồi dậy đồng thời cũng kéo cô dậy theo, nâng cao hai chân cô vòng quanh eo mình.
Cô thuận theo đưa hai tay vòng cổ anh, trọng tâm cơ thể đều chống đỡ trên người anh...
Lúc Tống Khuynh Thành tỉnh lại, ngoài cửa sổ mặt trời chiều đã ngả về Tây.
Cô cầm điện thoại lên xem thời gian, lúc này đã hơn năm giờ chiều.
Tống Khuynh Thành giơ tay vuốt lại mái tóc dài lộn xộn, ngây người ngồi ở đó, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, một lúc lâu sau, cô mới mang dép lê đi vào phòng vệ sinh, sau khi rửa mặt xong, cô lại giặt quần áo và ga giường phơi lên rồi dọn dẹp phòng.
Trước khi đi vứt rác, cô chú ý đến hộp đồ trên tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864162/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.