"Lạch cạch. "
Âm thanh bật lửa vang lên từ phía sau.
Sau đó Tống Khuynh Thành ngửi thấy mùi thuốc lá mới đốt.
Úc Đình Xuyên dựa vào nơi đó, giữa ngón tay kẹp một điếu thuốc, trong lúc suy nghĩ thì chậm rãi liếm đôi môi mỏng, sau đó nhìn về phía Tống Khuynh Thành đang ngủ bên cạnh, cô nằm nghiêng mặt hướng về phía vách tường, tóc dài xõa tung bên gối, hơn phân nửa cổ lộ ra bên ngoài chăn mỏng, tướng ngủ trông ngoan ngoãn yên lặng, tựa như lại biến trở về đứa nhỏ tươi cười ngượng ngùng ở bên cạnh Úc Tinh kia.
Úc Đình Xuyên ngậm điếu thuốc bên mép miệng, cúi người đưa tay kéo chăn ấm cho cô.
Tống Khuynh Thành nhân cơ hội này xoay người, làm bộ như bị động tác của anh làm cho bừng tỉnh, xoa đôi mắt lim dim ngồi dậy: "Mấy giờ rồi?"
Chăn trượt xuống, không thể che khuất phong cảnh trước người.
Khung xương của cô nhỏ nhắn, bả vai mảnh khảnh, chỗ nào cũng không phẳng, mái tóc đen hơi xoăn buông xuống cổ, làm nổi bật làn da cô càng thêm trắng.
"Bốn giờ bốn mươi.”
Úc Đình Xuyên nói xong, định dập đầu thuốc lá nhưng không tìm thấy gạt tàn.
Tống Khuynh Thành nhìn ra ý định của anh liền nói: "Chờ một chút.”
Cô dứt lời liền kéo chăn đến xương quai xanh, sau đó quỳ xuống, thò người ra ngăn kéo tủ bên cạnh.
Mái tóc dài rải rác, ngọn tóc lướt qua cơ thể rắn chắc của người đàn ông.
Tống Khuynh Thành lục lọi trong ngăn kéo mấy lần, cuối cùng lấy ra một cái hộp sắt nhỏ, một tay mở nắp ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864159/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.