Úc Tinh chép miệng nói: "Sớm nên nghĩ đến, Cố Gia Chi đưa vé nhất định là liền nhau.”
Tống Khuynh Thành nhìn thấy Úc Đình Xuyên và Cố Chính Thâm đi vào lối đi ở hàng thứ tám, bèn quay đầu nhỏ tiếng nói với Úc Tinh: "Đổi lại chỗ ngồi đi.”
Úc Tinh hơi mơ hồ: "Vì sao, như vậy cũng ổn mà.”
Tống Khuynh Thành há miệng định nói cái gì, giọng nói của Cố Chính Thâm đã truyền đến ở bên tai: "Chà, con nhóc này còn đến sớm hơn chúng ta.”
Úc Tinh lập tức thay đổi sang vẻ mặt nịnh nọt, nhếch miệng cười ngọt ngào về phía sau Tống Khuynh Thành: "Chú Cố, chú Hai, sao giờ các chú mới đến, chờ các chú nãy giờ.”
"Lão Úc, miệng của cháu gái cậu càng ngày càng biết dỗ dành người khác." Cố Chính Thâm dùng ngón tay chỉ vào Úc Tinh, nói với Úc Đình Xuyên đi phía sau mình.
Úc Đình Xuyên nghe bọn họ nói qua nói lại, ánh mắt sâu thẳm rơi vào bóng người mặc váy trắng kia.
Cố Chính Thâm cũng chú ý tới cô gái ngồi bên cạnh Úc Tinh: "Đến cùng bạn à.”
Úc Tinh gật đầu, sau đó đi tới gần ôm cánh tay Tống Khuynh Thành: "Đúng vậy, đây là Khuynh Thành, bạn học lớp bên cạnh cháu.”
Đã đến nước này, Tống Khuynh Thành chỉ có thể quay đầu lại.
Cô tránh ánh mắt Úc Đình Xuyên nhìn tới, nhếch khóe môi chào Cố Chính Thâm.
Cố Chính Thâm nhận ra Tống Khuynh Thành nên hơi sửng sốt, trong lòng tự nhủ đúng là ở đâu cũng có con nhóc nhà họ Lục này, hơn nữa Tống Khuynh Thành còn tỏ vẻ rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864150/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.