Cố Chính Thâm cũng nhìn thấy cảnh tượng này liền tặc lưỡi cảm khái: "Tuổi trẻ thật tốt, có thể chơi đùa vui vẻ." Sau đó anh ta quay đầu nói với Úc Đình Xuyên ngồi ở hàng ghế sau về mấy đứa nhỏ của nhà họ Cố: "Hai ngày trước bàn bạc tổ chức đi Thái Lan chơi thuyền bay lượn, còn bảo tôi gom góp số đầu người.”
Nói xong, anh ta lại đưa mắt nhìn về phía cửa hàng tiện lợi: "Nhóc con cũng khá bận rộn đấy, cuối tuần đối phó với Lưu Đức Thuận, ngày thường thì yêu đương với thằng nhóc.”
Úc Đình Xuyên thu lại ánh mắt từ ngoài cửa sổ xe, đổi đề tài khác: "Hôm qua Chí Viễn đã liên lạc với cậu à?”
"Gọi điện thoại rủ cậu chơi đánh bài."
Đúng lúc này, đèn đỏ chuyển sang màu xanh lá cây.
Cố Chính Thâm khởi động xe, đánh tay lái nửa vòng bên phải, miệng tiếp tục nói: "Tuổi tác đã lớn mà lại không bớt tật xấu. E rằng lúc này cậu ta đang đứng ngồi yên trong văn phòng, chơi phụ nữ gì đó không được mà lại chơi trẻ vị thành niên, cậu ta cũng nên may mắn khi bị tôi và cậu gặp phải, nếu đổi lại là bà vợ quỷ dạ xoa của cậu ta kia thì, chậc chậc.”
"Mấy cô gái nhỏ bây giờ bị phim Hàn làm hại không nhẹ, cứ thích chơi với mấy ông chú. Có một câu nói như thế nào nhỉ, chú có ba điều tốt, thành thục kiên nhẫn dễ đẩy ngã. "Cố Chính Thâm vừa lái xe vừa trêu đùa: "Cô gái dây dưa với Chí Viễn kia được cậu ta quen biết khi trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864141/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.