Tống Khuynh Thành hơi mở đôi môi ra, cảm nhận được người đàn ông đang đưa lưỡi vào một cách rõ ràng, hơi thở mang theo một chút mùi rượu, ngay vào khoảnh khắc đầu lưỡi vừa chạm vào, cô vô thức co rụt lại nhưng cũng chủ động đáp lại ngay lập tức.
Hành động trúc trắc lại nhiệt tình như lửa.
Cô nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của mình, nước bọt trong miệng hoà với nhau.
Cô không cảm thấy buồn nôn, có điều nhịp tim đập càng lúc càng mạnh.
Cả người cô giống như nằm trong biển lửa, toàn thân nóng lên, làn da trắng nõn hơi đỏ ửng lên.
Trong lúc răng và môi giao nhau, cơ thể của Tống Khuynh Thành bị ôm lùi về phía sau, sống lưng đụng vào móc trên tường khiến cô đau đến mức rên lên một tiếng, giống như tiếng kêu nhẹ nhàng của mèo con đang làm nũng.
Sau khi Úc Đình Xuyên phát hiện liền đưa tay đẩy cửa toilet ra ngoài, ôm eo Tống Khuynh Thành đưa ra khỏi vách tường.
Khi ngã xuống giường, đầu óc Tống Khuynh Thành hơi choáng váng.
Khi cơ thể của người đàn ông đè xuống, cuối cùng cô đã không thể kiềm chế được mà run rẩy.
Thế nhưng sự thấp thỏm kia chỉ lướt qua trong nháy mắt.
Tống Khuynh Thành giơ hai tay lên, một lần nữa ôm lấy bả vai rộng lớn của người đàn ông, một bên áo sơ mi không biết từ lúc nào đã trượt từ trên vai xuống, lộ ra đôi vai trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh xõa tung trên tấm ga trải giường, khi Úc Đình Xuyên hôn lên cổ, cô không khỏi nhắm chặt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864139/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.