* Dữ Quân Sơ Tương Thức, Do Như Cố Nhân Quy(与君初相识, 犹如故人归): Lần đầu gặp người lại tựa đã quen từ lâu
-------
"Có thể xem hộp thuốc lá không?" Tống Khuynh Thành đưa tay ra trước mặt anh.
Úc Đình Xuyên nhìn lòng bàn tay có đường vân rõ ràng, thanh tú lại mang theo vài nét hoạt bát, anh lấy ra bao thuốc lá kia từ trong túi quần, Tống Khuynh Thành nhận lấy. Hộp bao bì màu vàng tươi sáng, phía trên có kiến trúc Hoàng Hạc Lâu, đáy màu nâu in số 1916, cô đánh giá trước sau một lượt rồi mở miệng: "Trước kia đã thấy qua loại thuốc lá này, trên hộp thuốc lá viết ‘dữ quân sơ tương thức, do như cố nhân quy’, rất nhiều người bởi vì hai câu thơ này mà say mê loại thuốc lá này.”
Nói xong, cô nhếch khóe môi, sau đó ngẩng đầu hỏi Úc Đình Xuyên: "Anh biết không?”
Ánh mắt Tống Khuynh Thành rất đẹp, phần trắng của con ngươi khá ít, dưới ánh đèn lờ mờ, trong con ngươi dịu dàng giống như phản chiếu ánh sáng vụn vặt, lại bởi vì làn da cô trắng mà khi cười rộ lên, cả người toát lên sự điềm tĩnh.
Một lát sau, Úc Đình Xuyên mới chậm rãi mở miệng: "Còn một tuần nữa là thi cuối kỳ đúng không?”
Hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Tống Khuynh Thành thấy anh chuyển đề tài cũng không hỏi nữa, phối hợp vâng một tiếng, sau đó trả lại hộp thuốc lá cho anh.
Đêm yên tĩnh, tâm trạng của cô bắt đầu trở nên hơi mất hứng.
Trung tâm kiểm soát dịch bệnh thỉnh thoảng có người qua lại, trong đêm hè nóng bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864132/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.