Nhân viên phục vụ nhanh chóng đi tới bàn của nhóm người tổng giám đốc Lưu.
Khi biết được điếu thuốc này là Úc Đình Xuyên cho, tổng giám đốc Lưu cảm thấy thụ sủng nhược kinh, phấn khích đến mức những thịt trên mặt cũng run rẩy. Người phục vụ chưa kịp nhắn lại lời nói thì ông ta đã đứng lên, chỉnh lại cổ áo, cầm điếu thuốc kia tự mình đến khu A nói cảm ơn.
Tống Khuynh Thành thờ ơ lạnh nhạt, cô nhìn dáng vẻ nịnh nọt của Lưu Đức Thuận, thậm chí cô còn cảm thấy hơi buồn cười, nhưng sau khi cười xong, cô lại quay đầu xem người chơi bóng.
Cảnh tượng này vừa vặn bị Cố Chính Thâm thu vào trong tầm mắt, anh ta đưa ngón tay vuốt ve đôi môi mỏng và nhìn chằm chằm Tống Khuynh Thành cách đó không xa, sau đó câu được câu không mà nói với Úc Đình Xuyên bên cạnh mình: "Cô gái này thật lạnh lùng!”
Úc Đình Xuyên không tiếp lời, điếu thuốc ở giữa ngón tay bốc cháy hơn phân nửa.
Lúc này, Lưu Đức Thuận đã đi tới.
Cố Chính Thâm dẫn đầu đứng dậy chào hỏi đối phương, giống như hai bên thật sự quen biết.
Lưu Đức Thuận xã giao với Cố Chính Thâm xong lại nhiệt tình đưa tay với Úc Đình Xuyên đang ngồi dưới ô: "Tổng giám đốc Úc đã trở về rồi à.”
Úc Đình Xuyên tiện tay ấn đuôi thuốc lá vào gạt tàn, buông chân dài đang bắt chéo với nhau và đứng lên bắt tay ông ta: "Ông là tổng giám đốc Lưu của thang máy Cường Thịnh đúng không?”
"Làm phiền tổng giám đốc Úc nhớ đến tôi rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864130/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.