Tống Khuynh Thành vừa đi vào phòng riêng, cửa phòng riêng ở sau lưng không một tiếng động liền khép lại, mùi trà quanh quẩn trong phòng riêng. Một người phụ nữ trung niên đang ngồi ở kia pha trà, búi tóc cao, lúc giơ tay nhấc chân đều có thể thấy khí chất của phu nhân nhà danh giá. Đây là "Bà Cố" trong miệng thanh niên, cũng là mẹ Cố Thanh Vi.
Cố Cẩm Vân xếp hàng thứ ba ở nhà họ Cố, là con gái trưởng của Cố Thủ Nghiệp, tác phong làm việc luôn thể hiện đây là người đàn bà thép. Bằng không, hai đứa con của Cố Cẩm Vân sẽ không theo họ Cố sau khi bà ta kết hôn.
Nghe thấy tiếng động, Cố Cẩm Vân ngẩng đầu lên: "Tới rồi à?"
Ánh mắt Cố Cẩm Vân rất bình tĩnh, tựa như lúc này chỉ có một con kiến đang đứng ở trước mặt bà ta, hờ hững như vậy quả thực có sức sát thương hơn Cát Văn Quyên khinh bỉ cay nghiệt.
Nghĩ tới mục đích đối phương gọi mình tới, Tống Khuynh Thành mỉm cười khéo léo: "Đã lâu rồi, phòng riêng này vẫn không hề thay đổi."
Cố Cẩm Vân đặt nhẹ thìa trên tay xuống bàn trà, nhàn nhạt mở miệng: "Tôi cũng không ngờ lại gặp cô Tống lần thứ ba."
Tống Khuynh Thành nghe mà chỉ cười, không nói gì.
"Nếu không phải đoàn múa có một số việc phải xử lý, tôi đã đến tìm cô hai ngày trước rồi." Cố Cẩm Vân không vòng vo, hoặc là trong mắt bà ta, Tống Khuynh Thành còn chưa đủ để bà ta phải lá mặt lá trái: "Vi Vi nói cô đến tiệc mừng thọ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-gioi-kinh-doanh-sung-vo-ca-ngay/864116/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.