An Mộc lắc đầu, "Lúc tôi nhìn ông ta đứng chờ taxi, hình như đang lật tìm gì đó, tôi phỏng đoán, trên người hắn không phải không có tiền lẻ, mà là ví tiền bị trộm rồi."
A Băng lúc này mới hồi phục tinh thần, "Thì ra là như vậy."
Nói xong, lại tức giận mở miệng, "Mọi người đều là người có thân phận, sao lại dùng thủ đoạn này chứ."
An Mộc gật đầu, "Có thể là không muốn phụ tình người khác đi, ông ta là một người già, hơn nữa ánh mắt của ông ta rất trong sạch, không giống như người có tâm tư quỷ kế, vì vậy có thể giúp được thì cứ giúp đi."
A Băng gật đầu, vẫy một chiếc taxi, ba người liền lên xe về nhà.
*
Ở bên kia, ông lão bị A Băng mắng, cầm 1 nghìn đồng, đầu tiên là xách va ly, đi vào quán MC Donald"s bên cạnh, hung hăng ăn một bữa, vừa ăn vừa chửi, "Bữa ăn trên máy bay đúng thật là khó ăn, vẫn là thứ đồ ăn rác rưởi này ngon."
Ăn xong, lúc này mới ra ngoài, sau khi gọi một chiếc taxi, trực tiếp mở miệng, "Đi biệt thự Cảnh Viên."
Biệt thự Cảnh Viên nằm ở một khu biệt thự cách biệt với khu Kinh Đô.
Chung cư ở đó, mỗi mét vuông đều 20,30 vạn, một căn, ít cũng phải nghìn vạn trở lên.
Hơn nữa, người có thể sống ở đó, không phải là giàu có, sung túc, càng không phải là có tiền liền có thể tùy tiện mua được.
Tài xế vừa nghe đến biệt thự này, liền lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2119115/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.