Chương trước
Chương sau
Editor: Ngạn Tịnh.

Duật Cảnh Viêm từ đầu tới cuối đều là một bộ dáng, ngay cả quần áo, cũng đều là một kiểu, tuy rằng mỗi ngày đều đổi mới, nhưng là hàng năm vẫn chỉ một kiểu không đổi.

Chỉ có Phong Kiêu, thân là Thái tử gia của FAE, phong cách áo quần hay thay đổi, ngay cả kiểu tóc, cùng là có hình soái khí nhất trong ba người.

Cho nên ánh mắt của Mạc Lâu cùng Bạch Tưởng, liền không nhịn được chuyển lên người anh.

Chỉ là Bạch Tưởng nhìn nhìn, đột nhiên liền cảm giác được một cỗ lạnh lẽo truyền đến. Quay đầu nhìn, liền thấy đôi đồng tử đen kịt của Duật Cảnh Viêm.

Bạch Tưởng lập tức rùng mình một cái. Cái người đàn ông phúc hắc muộn tao này, khẳng định là đang ghen!

Bạch Tưởng lập tức cười lấy lòng anh ta: Đế thiếu, trong ba người, anh soái nhất!

Đế thiếu đại nhân quét mắt liếc nhìn cô một cái, mặt vẫn không có biểu tình như cũ, nhưng Bạch Tưởng rõ ràng đọc được bốn chữ từ trong mắt anh ta: Tự giải quyết cho tốt.

Bạch Tưởng rùng mình một cái, cơ hồ đã dự kiến cho tối nào đó bị người đàn ông đang ghen nào khủng bố.

Chỉ có An Mộc, tỏ vẻ em rất chuyên nhất!

Tuy rằng Long đại thiếu cùng Đế thiếu đại nhân cũng rất suất khí, nhưng là ánh mắt lại chưa từng liếc qua bọn họ!

【 Tác giả đại nhân: Cô không thấy thì làm sao biết, bọn họ lớn soái?

An Mộc:... 】

Long Kình Thiên không bày trò như Phong Kiêu, ở trong tâm tư ghen tỵ khi vợ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp, cũng chỉ là hai tay gắt gao nắm ở phía trước, làm ra tư thế tiến nhưng công, lui nhưng thủ nguyên thủy nhất.

Đối mặt với Phong Kiêu, hắn cũng không dám khinh thường. Người đàn ông này có thể tạo ra một Mafia lớn mạnh như vậy, khẳng định cũng có một ít bản lĩnh!

Hơn nữa nghe nói Âu Dương võ thuật thế gia, cũng đều bại bởi tay cậu ta.

Hai người đối diện một lát, đồng thời ra tay. Nắm đấm mang gió, dưới chân vẽ ra từng đạo dấu chân trên đất.

Đôi mắt An Mộc lập tức sáng lên!

Thật soái!

Đây chính là khinh bỉ chân chính, một quyền một chân đều có thể đá đánh tới nơi!

Chỉ nghe thấy mấy tiếng ‘Bốp, bịch’ cùng tiếng gió gào thét bên tai, hai người ở giữa sân đã đấu nhau mấy chiêu!

“Chú út thật giỏi!” An Mộc nhịn không được kêu ra tiếng!

Khóe môi Phong Kiêu cong lên, tinh thần cũng hoảng hốt, Long Kình Thiên liền tìm ra sơ hở, ‘bộp’ một tiếng đấm lên vai trái của anh.

“Anh, làm tốt lắm!” Mạc Lâu thét chói tai.

Long Kình Thiên tuy rằng không nói gì, nhưng rốt cuộc vẫn là có chút hưng phấn. Vì thế không chú ý, Phong Kiêu liền một quyền đánh vào vai phải của hắn!

An Mộc cùng Mạc Lâu, đồng thời nhất trí câm miệng!

Giữa sân lại hai người dây dưa với nhau. Hai người giá trị vũ lực chẳng phân biệt cao thấp, rất nhanh liền giao thủ một trăm hiệp, ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai, ai cũng không có hai, nhưng sắc mặt hai người đều trở nên nghiêm trọng.

Biết đối phương rất lợi hại, nhưng lại không ngờ tới lại lợi hại đến mức này.

Bất giác, hai người đều sinh ra cảm giác thưởng thức lẫn nhau.

Mạc Lâu cảm thấy, trong những năm gần đây đây là lần đầu tiên Long Kình Thiên đánh hăng say như vậy. Cái loại cảm giác cuối cùng cũng gặp được đối thủ, khiến động tác của hắn càng thêm nhanh.

Mạc Lâu nhịn không được than một tiếng, vỗ vỗ bả vai An Mộc, “Anh nhà tôi có thể làm bạn già với ông xã nhà cô đấy!”

Một câu bạn già, khiến hai người đàn ông giữa sân đều run rẩy một chút

Vì thế sau khi hai nắm tay đấm vào nhau giữa khung trung xong, nhanh chóng thối lui, sau đó đều ăn ý không ai ra tay nữa.

Bên này, An Mộc vẫn còn đang trong nghi hoặc, “Bạn già? Chị Mạc Lâu có phải chị nói sai gì rồi không?”

Mạc Lâu thở dài, “Anh nhà tôi thật ra đã rất già rồi!”

Lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy, quyết đoán mỗi ngày đều khinh bỉ hắn già!

An Mộc:..

Có già hơn nữa, cũng chưa tới bốn mươi tuổi đâu!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.