Chương trước
Chương sau
Editor: Tuna

Lòng ông đột nhiên mềm mại xuống.

Cũng đã sống chung nhiều năm như vậy, bà ấy cũng vì ông mà sinh hai đứa con gái, tuy rằng đã không còn là nữ thần màn ảnh như xưa, nhưng mị lực cũng không vì thế mà suy giảm.

Ngay lúc thần sắc của ông có chút hoảng loạn, đột nhiên nghe được Hạ Tâm Băng bình tĩnh nói:

“Ly hôn? Được, tôi sẽ mời luật sư tới để nói chuyện.”

Nói tới đây, bà ngẩng đầu nhìn:

“Tôi vất vả làm việc ở đây nhiều năm như vậy, cổ phần của Tinh Huy, cho dù không chia đôi, ít nhất cũng phải chia cho tôi ba phần. Còn có bất động sản trên danh nghĩa của ông, tài khoản trong ngân hàng, còn có các loại quỹ, cổ phiếu, hẳn là phải cho tôi, một phân tiền cũng không thể thiếu!”

Lời nói của bà lộ ra dữ tợn, nhưng cố tình lại dùng sự bình tĩnh để áp chế vẻ hiếu thăng của mình.

Phí Đằng nhìn, nói thật, có chút khôi hài.

Nhưng mà ông cũng không cười nổi nữa.

Ông không nghĩ tới, đối phương sẽ nhanh như vậy mà suy xét mấy vấn đề này.

Ý của ông, vốn dĩ chỉ là hai người tách ra một đoạn thời gian, ông vốn dĩ không nghĩ đến ly hôn, nhưng không ngờ bà ấy thế nhưng trực tiếp muốn ly hôn!

Là bởi vì, trong tiềm thức, luôn là muốn cùng ông ly hôn sao?

Phí Đằng nheo lại đôi mắt.

Chút mềm lòng lúc nảy thoáng cái đã không còn, một cổ lửa giận nảy lên trong lòng.

Ông lập tức đứng lên:

“Nói ly hôn, bà chỉ nghĩ được đến thế thôi sao? Còn con thì sao?!”

Con sao?

Hạ Tâm Băng sửng sốt, bà đúng là không có suy xét đến Phí Thính Âm.

Chính là……

“Chẳng lẽ ông không muốn nuôi con gái của ông sao?!”

Tư duy của Hạ Tâm Băng, vẫn luôn đặc biệt đến thế!

Phí Đằng đột nhiên liền cảm thấy,  từ trước đến giờ ông vẫn không thể hiểu nổi người phụ nữ này.

Ông có chút vô lực xoa xoa trán, vẫy vẫy tay, đột nhiên không còn hứng thú để nói chuyện nữa, đứng lên liền hướng cửa chỗ đi.

Vừa mới đi tới cửa chỗ, ngoài cửa, liền có thư kí nơm nớp lo sợ mở miệng:

“Phí tổng, Hạ tổng, nhóm cổ đông …… đến rồi, nói là muốn mở cuộc họp cổ đông.”

Phí Đằng sửng sốt:

“Vẫn đang tốt, tại sao lại đòi triệu tập cổ đông?”

Thư kí liếc nhìn Hạ Tâm Băng một cái, cúi đầu:

“Tôi cũng không biết.”

Chỉ một động tác, Phí Đằng liền rõ ràng, sự tình khẳng định có liên quan đến Hạ Tâm Băng.

Ông trừng mắt nhìn Hạ Tâm Băng một cái, đi nhanh về phía phòng họp.

Hạ Tâm Băng hơi hơi ngẩn người, cũng đi theo đi qua.

Vừa đến phòng họp, tiếng chất vấn liền vọng đến.

“Công ty quyết sách, tại sao không thông qua chúng tôi!”

“Phí nhiều như vậy tiền, mua một cái phế vật, nghĩ là nhiều tiền quá nên không có chổ tiêu sao?!”

“……”

Bị mắng nửa ngày, lúc này Phí Đằng mới hiểu được chuyện như thế nào!

Bây giờ trên mạng Hoa Nghị đã bị tiếng xấu đồn xa, thậm chí một vài nghệ sĩ có chút tiếng tăm của Hoa Nghị, đều bị khác công ty đào đi, càng  tuôn ra Hoa Nghị gièm pha.

Hoa Nghị đã nguy sớm tối, gặp phải phá sản!

Chính là Hạ Tâm Băng lại ngay lúc này, cùng đối phương ký kết thu mua hợp đồng!

Hơn nữa là dựa theo giá cả lúc huy hoàng mà mua!!!

Hoa Nghị đã là cái cái thùng rỗng, thậm chí đơn vị Hoa Nghị, đều là thuê trụ tầng trệt.

Cho nên Hạ Tâm Băng hoàn toàn là phung phí tiền, thu mua một cái vỏ rỗng!

Phí Đằng nghe hiểu, tức khắc giận giữ nhìn về phía Hạ Tâm Băng:

“Sao lại thế này? Khi nào thu mua? Tiền đều đã đưa qua sao?!! Tổng giám đốc tôi đây đã đồng ý sao? Tôi đã kí tên sao?!”

Hạ Tâm Băng không lời nào để nói.

Kỳ thật lúc trước bà lập tức thu mua Hoa Nghị, chỉ là vì chèn ép An Mộc, nhưng không nghĩ tới…… Không nghĩ tới……

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.