Chương trước
Chương sau
Editor: Ngạn Tịnh.

Quán bar nhìn qua liền không buôn bán với bên ngoài, hẳn là phải có sự giới thiệu của người, mới có thể tiến vào. Hơn nữa, trước khi bước vào còn phải đưa điện thoại di động ra trước.

Quán bar còn có một máy kiểm tra, kiểm tra xem trên người có mang theo thiết bị gì hay không.

An Mộc vốn đang suy nghĩ đây là quán bar gì, lại cao cấp như vậy. Nhưng sau khi đi vào, cô liền hối hận!

Toàn bộ quán bar chướng khí mì mịt, nhưng người bên trong, có thể thấy một số người có thân phận. Thận chí An Mộc còn nhìn thấy một số bạn bè, còn có nma số 2 của [Mối tình đầu thứ 55], thế nhưng cũng đang ngồi ở đó.

Ánh sáng quán bar cực kỳ tối tăm, khí vị (Không khí+ Mùi vị) bên trong... càng khiến người khác buồn nôn!

Trên sàn nhảy, có vài người tần suất vặn vẹo cực kỳ nhanh. Trạng thái của những người đó phấn khởi dị thường, rõ ràng có chút không bình thường.

An Mộc đứng ở đó, liền nghĩ tới một nguyên nhân. Sau đó sắc mặt liền âm trầm xuống.

Nếu cô đoán không sai, nơi này, thật ra là...

An Mộc lập tức cầm tay Âu Dương Sát Sát, “Chúng ta đi”

Đáng tiếc, cô vừa mới xoay người, liền nghe thấy tiếng của Lưu Tử kỳ, “Đường Hạ!”

Tiếng gọi đột ngột dị thường, trực tiếp khiến cho người xung quanh chú ý. Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cô.

Lưu Tử Kỳ đứng lên cười, nhìn về phía cô, “Đường Hạ, tôi ở chỗ này!”

An Mộc nhìn Lưu Tử Kỳ, quả thực là tức đến nghiến răng nghiến lợi!

Vốn dĩ muốn xem Lưu Tử Kỳ làm cái quỷ gì, nhưng không ngờ thế nhưng lại là một bữa tiệc như thế này! Cô đi đến nơi này, cũng đã trúng kế!

Lưu Tử Kỳ cầm một ly rượu, loạng choạng đi đến, đưa ly rượu cho An Mộc, “Đường Hạ, nếm thử một ngụm đi?”

Tầm mắt của An Mộc, liền rơi vào trong ly rượu kia.

Chiếc ly pha lê trong suốt có chân dài, rượu vang bên trong đỏ rất yêu diễm, xứng với móng tay đỏ rực của Lưu Tử Kỳ, thật khiến người khác hoa cả mắt.

Mà tầm mắt mọi người chung quanh, lại lần nữa tràn ngập nguy hiểm dời đến trên người cô. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt để tạo áp lực, muốn cô uống sạch ly rượu vang đỏ kia.

An Mộc nắm chặt nắm tay. Hiện tại cô thật đúng là có chút cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.

Bên trong ly rượu vang đỏ này khẳng định đã bỏ thêm thuốc kích thích, nếu không cũng là thứ khác. Cho nên, rượu này cô đương nhiên không thể uống!

Nhưng nếu không uống, sẽ bị toàn bộ người ở đây xem là dị loại. Nếu đã đi vào nơi này, vì sao còn không uống? Hơn nữa bên trong bọn họ, có ai bị tung tin nóng chơi thuốc, như vậy người đầu tiên bọn họ hoài nghi chính là mình!

Nếu không có Âu Dương Sát Sát ở phía sau, An Mộc cơ hồ có thể khẳng định, nếu cô không uống, rất có khả năng bị đám người này cường nghạnh đổ vào!

Rốt cuộc, bị người nhìn thấy bản thân phạm tội, như vậy cũng phải khiến người đó phạm tội, thì mới có thể yên lòng người đó sẽ không nói chuyện ở nơi này ra.

Lưu Tử lại đưa ly rượu vang đến trước mặt An Mộc, nở nụ cười nhẹ, “Đường Hạ?”

An Mộc hồi phục tinh thần lại. Đã phân tích lợi và hại của chuyện này, cô cũng rất nhanh liền làm ra quyết định ở trong lòng.

Muốn cho cô khuất tùng ở nơi này?

A, quả thực là nằm mơ!

Nhưng ở bên ngoài, cô cũng không muốn đắc tội với nhóm người này, lập tức bày ra biểu tình kinh ngạc, “Lưu tiền bối, cô cũng biết, tôi không thể uống rượu vang đỏ!”

Lưu Tử Kỳ sửng sốt, tiếp theo lại cười dịu dàng, “Sao có thể chứ? Trên bữa tiệc lần trước, tôi còn nhìn thấy cô uống mà!”

An Mộc lập tức giả bộ ra bộ dáng cô làm khó tôi, “Lưu tiền bối, nhưng trong lúc quay phim đạo diễn không cho uống rượu”

Đây là một quy tắc hiển nhiên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.