Chương trước
Chương sau
Editor: Quỷ Quỷ

An Mộc và Mễ Kỳ đồng thời quay đầu, Âu Dương Sát Sát bộ dáng tự tại, hai tay đút túi quần, nhàn nhã đứng sau An Mộc. Ra dáng đại tiểu thư, ánh mắt đều đặt lên đỉnh đầu, “Không có gì, chỉ là cảm thấy ‘Chồn cáo chúc tết gà,…..”

Vế sau Âu Dương Sát Sát chưa nói hết.

An Mộc không để ý đến cô, chỉ chăm chú nhìn Mễ Kỳ.

Trong lòng có chút lạnh giá.

Cô biết thầy Ngôn trước rồi mới biết Mễ Kỳ.

Tuy thầy Ngôn đối với Mễ Kỳ cũng không đến tức tận chức tận trách, nhưng cũng dạy dỗ cô rất nhiều, hơn nữa vốn là trợ giảng của thầy Nghiêm, chưa từng bị chèn ép bởi những người đại diện khác.

Không ngờ Mễ Kỳ lại…

Haha, An Mộc cười lạnh trong lòng.

Đầu tiên Mễ Kỳ nói đến vai diễn kia, nói thầy Ngôn là vì hứa hẹn năm xưa giúp cô lần này.

Nếu An Mộc là người cao ngạo, nhất định từ bỏ không ký hợp đồng nữa.

Sau đó cô ấy còn nói mình trả lại vai diễn cho Chu Chu, haha…

Thực sự coi mình là trẻ con không biết cái gì sao?

An Mộc mím môi,”Chị Mễ Kỳ, thực sự là như vậy sao?”

Âu Dương Sát Sát đằng sau An Mộc nhàn nhạt nhìn, không ngờ An Mộc này được Phong Kiêu nâng niu, thực sự lại ngây thơ đáng yêu như vậy!

Mình cũng đã nhắc nhở cô, mà vẫn còn chưa nhận ra đó là cái bẫy sao?

Mình có nên nhắn thêm lần nữa không?

Chưa nói đến nhắc nhở, cô ấy mất hứng, Phong Kiêu chắc chắc không vui.

Nhưng, thời gian này ở bên An Mộc, Âu Dương Sát Sát cảm thấy cô nhóc này rất dễ chơi, không nhắc nhở thì là có chút không đành lòng.

Ngay lúc Âu Dương Sát Sát đang suy nghĩ, Mễ Kỳ cười xấu hổ, “Đó chỉ là suy nghĩ của chị.”

“Ồ.” An Mộc mở miệng, ngay lúc Âu Dương Sát Sát định nói thêm, thì An Mộc đã nói, “Nhưng em lại không cho là như vậy.”

Cô nhìn Mễ Kỳ, “Thầy Ngôn vì em mà làm nhiều chuyện như vậy, nếu em không làm cho thật tốt, chẳng phải sẽ làm thầy mất mặt sao? Cho dù không vì thể diện của thầy, em cũng muốn diễn thật tốt, đạt được thành tích cao thầy cũng sẽ được nở mày nở mặt.”

Mễ Kỳ sửng sốt, “Nhưng thầy và Đặng tổng…”

“Bọn họ làm sao?” An Mộc chớp mắt ngây thơ.

Mễ Kỳ:…………….

Đột nhiên cảm thấy mình đang đàn gảy tai trâu.

Chuyện của Ngôn Phi Thần và Đặng tổng tooàn bộ công ty đều biết, chẳng lẽ Đường Hạ lại không biết?

Nhìn vẻ mặt hồn nhiên của đối phương, Mễ Kỳ thực sự cảm thấy một quyền đánh vào bông, ngực đau ê ẩm.

Nghĩ đến việc Chu Chu đồng ý với mình rằng nếu có thể khuyên An Mộc không ký hợp đồng thì sẽ cho mình 10 vạn đồng, Mễ Kỳ cảm thấy thật khổ sở!

An Mộc phớt lờ sắc mặt của Mễ Kỳ, đến chỗ đạo diễn Thạch Tiểu Phong, ký hợp đồng xong liền rời đi.

Trên đường về nhà, ÂU Dương Sát Sát chốc lại nhìn An Mộc liếc mắt một cái.

Đến lần thứ 3 cuối cùng An Mộc cũng lên tiếng, “Đại tiểu thư, cô nhìn cái gì?”

Âu Dương Sát Sát thở dài, “Tôi còn tưởng cô chỉ là một con cừu nhỏ, không ngờ lại là sói con đột lốt cừu nhỏ.”

An Mộc:……………

Âu Dương Sát Sát lầm bầm,”Cũng đúng, loại người âm hiểm giả dối như Phong Kiêu sao có thể để ý một người phụ nữ là một tờ giấy trắng chứ? Hôm nay cô đem Mễ Kỳ ra đùa bỡn, sao không vạch trần cô ta?”

An Mộc chớp chớp mắt, “Sao phải vạch trần cô ta? Thầy Ngôn không phải người ngu ngốc, để cho cô ta ở bên cạnh nhất định thầy có ý định của mình.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.