Edit: Phong Nguyệt
Bất quá, đối với Phong Kiêu, không biết vì cái gì, rõ ràng đối phương đang cười, cô lại cảm thấy có chút hoảng loạn, vì thế xấu hổ cười, “Phong tổng, ta là Hứa Lộ, ta……”
“Cho nên, Hứa Lộ, cô vừa rồi là đang uy hiếp ta sao, hử?”
Một cái hử, thanh âm hơi đè xuống, lại làm cho người khác nghe được, lập tức cảm thấy hai chân nhũn ra!
Hứa Lộ chỉ cảm thấy toàn thân đều run lên!
Bởi vì giờ phút này, Phong tổng hơi híp mắt, bờ môi đang cong lên, giống như là Câu Hồn sứ giả của địa ngục!
Hứa Lộ lập tức nuốt ngụm nước miếng, “Phong tổng, ta, ta không phải cái này, ta……”
“Không phải tốt nhất.” Phong Kiêu đi lướt qua người cô, cũng không thèm nhìn tới cô, lập tức rời đi.
An Mộc vẫn luôn ở phía trước nhìn, tự nhiên thấy được Phong Kiêu rời đi, hai chân của Hứa Lộ mềm nhũn, thiếu chút nữa té lăn trên đất, may mắn dùng tay vịn ở mặt tường.
Trong nháy mắt cảm thấy trong lòng của cô có cân bằng, nhìn xem, chính mình sợ khí thế của Phong Kiêu, cái loại biểu hiện này của mình còn xem như tốt!
Đang đắc ý dồi dào, liền nghe được bên tai có giọng nói của anh, “Kỳ thật, ta không ngại cháu dâu nói lung tung khắp nơi.”
Thân hình của An Mộc cứng đờ, quay đầu lại, anh đã rời đi.
An Mộc cắn chặt răng, không biết đó là mấy cái ý tứ gì, bất quá…… Nghĩ đến thái tử gia của FAE, cũng không ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118497/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.