Edit: Phong Nguyệt
A a a a!
Thật là muốn chết!
An Mộc bực bội gãi đầu tóc đến rối loạn lên, chính là nhìn xem thời gian, nên rời giường đi đến đoàn phim, vì thế lặng yên không một tiếng động rửa mặt sạch sẽ, trộm mở cửa phòng ra.
Vô luận như thế nào, trước chạy đến đoàn phim rồi tính sau.
Bên ngoài thực an tĩnh, hiển nhiên Đại ma vương đang nghỉ ngơi.
An Mộc nhón mũi chân, xuống lầu, lấy túi xách của mình, một hơi chạy đến cửa, mở cửa phòng ra liền xông ra ngoài.
Chờ đến khi ngồi trên xe taxi để đến đoàn phim, lúc này cô mới thật dài thở phào nhẹ nhõm.
Trên đường, An Mộc rốt cuộc nhớ tới, muốn chạy nhanh nên chưa gọi điện thoại cho người đại diện, lập tức cầm lấy điện thoại, nhấn số gọi đi, điện thoại vang thật lâu mới được kết nối, giọng nói của Ngôn Phi Thần, không mang theo nửa phần mông lung(ngáy ngủ),hiển nhiên đã thức dậy lâu rồi.
“Ngôn lão sư, ta……”
“Chuyện của cô, ta đã biết.” Ngôn Phi Thần dừng một chút, giọng nói bình thản như cũ, “Rốt cuộc sao lại thế này?”
Nghe giọng nói trầm ổn xuống, trong lòng của An Mộc hoảng loạn lên, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.
Lão sư Ngôn Phi Thần cũng không có vừa lên tới liền chỉ trích cô, cũng không có hoài nghi cô ôm đùi của anh, mượn cơ hội lăng xê.
An Mộc cảm thấy cái loại phương thức chung đụng này thực thoải mái, nếu như đem sự kiện ngày hôm qua nói một lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118487/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.