Editor: Cà Chua
Ngày hôm sau An Mộc liền đi tới trường đại học thành phố C làm thủ tục thôi học.
Để tránh tình trạng làm đảo lộn, cô lấy bộ mặt của An Mộc tới trường.
Lý Mạt Mạt ôm cô gào khóc mãi không thôi chẳng khác nào một cuộc tiễn đưa sinh li tử biệt.
An Mộc nhìn Lý Mạt Mạt, đột nhiên cảm thấy có lẽ bản thân mình quá tuyệt tình,
Cùng lắm là tiếp xúc được vài lần, nhưng Lý Mạt Mạt đối tốt với cô như vậy mà cô chẳng phút nào nghĩ ngợi đến điều đó.
Dường như từ năm lên mười tuổi, cô đã không còn có tâm trí mà kết giao bạn bè, càng không có khái niệm bạn tốt.
Nhìn Lý Mạt Mạt khóc nức nở, An Mộc thở dài, vỗ vỗ bả vai cô ấy:”Đừng khóc nữa, mình đi là muốn tới thi đỗ đại học trên thủ đô, nếu có dịp tới thủ đô cậu vẫn có thể đi tìm mình mà”.
Lý Mạt Mạt gật đầu.
Mang theo sách giáo khoa và hành lí, An Mộc đi đến cổng trường, lại quay đầu nhìn ngôi trường một lượt, vốn dĩ cô vẫn cho rằng, số lần cô tới đây học chỉ đếm được trên bàn tay nhưng đến lúc phải dời đi, trong lòng trước sau vẫn có chút phiền muộn.
Cô thở dài, vừa bước tiếp được hai bước, bỗng bị Phong Tử Khiêm từ đâu chạy tới chắn lối.
Phong Tử Khiêm sắc mặt tối tăm, nhìn An Mộc lên tiếng:”Tôi nghĩ lại rồi, cô đem cổ phần trả lại cho tôi đi.”
An Mộc thật là dở khóc dở cười!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118415/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.