Edit: Phong Nguyệt
“Hai vạn?" Tô Mỹ Huệ đứng lên, cầm lấy túi tiền từ trong đó lấy ra một xấp tiền, đưa tới trước mặt của An Mộc.
An mộc lắc đầu.
“Hai mươi vạn?” Tròng mắt của Tô Mỹ Huệ co rụt lại, thu số tiền trong tay về, “Tôi không biết cô cũng có công phu sư tử ngoạm a! An Mộc, cô có biết xấu hổ hay không?”
An Mộc nhìn về phía Phong Anh Hùng, mở miệng nói: “Hai ngàn vạn.”
“Cái gì?” Tô Mỹ Huệ trực tiếp nhảy dựng lên, “Sao cô không đi cướp luôn đi?! Hai ngàn vạn? Vậy mà cô còn mở miệng nói được hả! Cô muốn cả nhà chúng tôi đi uống gió Tây Bắc hết sao?”
Phong Anh Hùng cũng hừ lạnh một tiếng, “An Mộc, làm người không thể được một tấc lại muốn tiến một thước!”
An Mộc ngồi ở trước mặt của Phong Anh Hùng, “Bá phụ, tám năm trước, thời điểm ngài tiếp nhận An Thị, tài sản của An Thị chính là hai ngàn vạn, trước không nói gì nhưng mấy năm nay hai ngàn vạn đã bị giảm giá trị đến tình trạng gì, liền nói hiện tại được ở căn hộ này, thị trường cũng ở một ngàn vạn rồi. Những thứ này ta không cần, ta chỉ cần hai ngàn vạn.”
Mắt của Phong Anh Hùng nhíu lại, “Thế mà không biết hóa ra cô lại giấu sâu đến như vậy.”
An Mộc đánh trả, “Tại vì các người bức ta thôi.”
Phong Anh Hùng hừ lạnh một tiếng, “Nếu cô muốn tính sổ, ta đây liền chờ để cô tính, cho cô kiện với tòa án cũng được, toà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118392/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.