Edit: Phong Nguyệt
An Mộc có một loại cảm giác mình bị kiềm hãm.
Lại ngẩng đầu, nhìn về phía người khởi xướng, An Mộc tức giận nghiến răng.
Nhưng đối phương lại làm ra vẻ mặt vô tội, ngồi ở trên sô pha, liền như vậy nhìn cô, giống như hồn nhiên không biết chính mình vừa gửi tấm ảnh lên Weibo, làm ra một trận náo động.
An Mộc cảm giác ngực mình bị nghẹn một hơi vậy, đi lên cũng không xong mà xuống cũng không được.
Đúng lúc này, di động lại lần nữa vang lên.
Nhớ tới lời cảnh cáo đêm qua của đại ma vương, An Mộc nghe được tiếng chuông di động, liền dọa đến phải nhảy dựng lên, cúi đầu vừa thấy, lại là Phong Tử Khiêm.
An Mộc dứt khoát rời khỏi phòng, đi ra bên ngoài nghe điện thoại.
Điện thoại được kết nối, Phong Tử Khiêm liền vội vàng mở miệng, “Đường Hạ, cái Weibo là chuyện như thế nào?”
Cái giọng chất vấn này……
Nha!
Cô có thiếu cái gì nhà Phong gia bọn họ sao? Một đám đều dùng loại giọng này nói chuyện với cô?
Khi dễ không được Phong Kiêu, nhưng đối phó một cái Phong Tử Khiêm, An Mộc cô không cần phải ép tính tình của mình.
An Mộc cười lạnh: “Phong tiên sinh, xin hỏi anh có cái tư cách gì dò hỏi chuyện của tôi?”
Đối diện Phong Tử Khiêm nóng nảy, “Đường Hạ, cô đừng nóng giận, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là thực thích cô, tôi muốn biết cô có phải cùng Đường Cảnh có chuyện gì hay không……”
An Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118387/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.