Chương trước
Chương sau
Edit: Phong Nguyệt

“Câu chuyện thần thoại xưa cũng là câu chuyện tình yêu, trong cơ thể của Đông Hoa có tiềm lực để bộc phát trở thành ma, muốn hủy diệt nhân gian, đoạn này Minh Uyên phải đưa tiễn Đông Hoa, còn thêm một đoạn diễn ở trên gường, ngược lại càng thể hiện tình yêu của Đông Hoa đối với Minh Uyên.” Lời nói của Hoàng Khải đảo quanh, “Hơn nữa không phải ngươi đối với cô ấy cảm thấy rất hứng thú sao? Cho ngươi chiếm cái tiện nghi còn không biết chiếm hả?”

Tạ Nghi dừng một chút, bật cười nói: “Ừ, ta không có ý kiến, chỉ sợ cô ấy da mặt mỏng, không thả ra.”

Hoàng Khải mở miệng, “Không có việc gì, cái này ta đi nói.”

Bước chân của An Mộc dừng lại, vốn dĩ chuyện diễn trên giường cô thì không sao cả, nhưng đột nhiên liền nghe được đối phương nói Tạ Nghi đối với cô cảm thấy hứng thú?

Này……

Chuyện này làm cho cô rất lúng túng, An Mộc xoay người, hướng phòng nghỉ đi tới.

Đi được một nửa, Đường Cảnh đi tới, thấy cô, gật gật đầu xem như chào hỏi, sau đó mặt không có cảm xúc mở miệng: “Hôm nay có tin tức muốn nghe không? Sự việc của Lưu Tử Kỳ, huyên náo rất lớn.”

Đường Cảnh luôn luôn không chú ý đến mấy thứ này, lần này, là làm sao vậy?

Chẳng lẽ nói, Đường Cảnh cũng là fan hâm mộ của Ngô Phi Thần?

An Mộc giải thích: “Chỉ là tin đồn thất thiệt, lại chưa có xác định, không tính là gì.”

Nói, liền hướng phòng nghỉ đi tới.

Cô không nghĩ cùng Đường Cảnh tiếp xúc quá nhiều, không thoi sẽ bị hắn nhận ra, nhìn thấy hắn muốn đi theo cô, cô cười cười, “Ta muốn thay quần áo, cho nên……”

Bước chân của Đường Cảnh dừng lại, nhìn cô tiến vào phòng thay đồ, chau mày, trong đầu, dần hiện ra, là đã từng, đôi mắt của An Mộc khi mười tuổi rất tỏa sáng nói: “Nam thần Ngôn Phi Thần, hắn lớn lên rất đẹp!”

Cặp mắt Đan Phượng kia, cùng đôi mắt của Đường Hạ trước mặt này rất giống nhau……

An Mộc đi vào phòng nghỉ, nghỉ ngơi một lát, Diệp Đồng Đồng cầm điện thoại đi tới, “Quay phim như thế nào?”

An Mộc cười, sau đó lặng lẽ đem lời nói của đạo diễn, muốn thêm một cảnh diễn trên giường nói cho Diệp Đồng Đồng nghe.

Diệp Đồng Đồng kinh hô: “Tạ Nghi a, a a a a, hắn cũng rất tuấn tú nha! Nhưng mà hơi già một chút? Bất quá nếu là Ngôn Phi Thần, khẳng định không có vấn đề!”

An Mộc bật cười ra tiếng, Diệp Đồng Đồng cùng với cô giống nhau, là fan não tàn của Ngôn Phi Thần, An Mộc phối hợp mở miệng: “Đúng vậy, nếu đổi thành Ngôn Phi Thần cùng ta diễn cảnh giường chiếu, ta tuyệt đối không có ý kiến!!”

Lời này vừa rơi xuống, cửa phòng thay quần áo đột nhiên mở ra.

Có hai gã diễn viên che miệng, cười từ bên trong đi ra.

An Mộc:……!!

Bị bọn họ nghe được chính mình cùng Diệp Đồng Đồng nói, quả thực là quá mất mặt rồi!

Mà đúng lúc này, cửa phòng mở ra, liền nhìn đến Đường Cảnh đứng ở cửa, “Đường Hạ, Hoàng Đạo ở phòng họp bên cạnh chờ cô.”

An Mộc chỉ cảm thấy gương mặt mình giống như lửa thêu đốt!

Hận không thể, có cái hang, có thể cho cô chui vào!!

Cũng không biết Đường Cảnh có nghe được lời cô nói hay không!

Đúng lúc này, tiếng chuông di động vang lên, cứu cô thoát khỏi sự lúng túng.

An Mộc chạy nhanh đến cầm di động, làm ra một cái động tác xin lỗi, gương mặt đỏ bừng: “Ta trước nghe điện thoại cái.”

Nói xong liền cúi đầu, mới vừa cân bằng hô hấp, ánh sáng trên mặt buồn bã, ngẩng đầu, liền nhìn đến Đường Cảnh đứng ở trước mặt, thần sắc quái dị nhìn cô, miệng ngoan độc: “Hóa ra cô thích Ngôn Phi Thần lão sư?

Hơn nữa không có việc gì, liền muốn cùng hắn lên giường?”

Gương mặt của An Mộc, mới vừa hòa hoãn một chút, lần này tốt rồi, lại đỏ lên như đít khỉ!

Mà cô không có phát hiện ra, vừa mới ở trong phòng nghỉ, cô khẩn trương, không cẩn thận khi ấn nút trả lời, trên màn hình lập loè mấy chữ: Đại ma vương!

Đây là danh hiệu mà cô đặt cho Phong Kiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.